Hoài Niệm Hiền Tài NGUYỄN VĂN HỒNG

 

 

 

Thơ Ðiếu

 

Hoài Niệm
Hiền Tài
NGUYỄN VĂN HỒNG

Bút Hiệu ĐỨC NGUYÊN

 

Thực Hiện Ất Dậu
2005

 

 

 


 )
 )(
 __)_(__
 __(_____)__
(((_________)))
 )    ׀    (

 

 

DI ẢNH
Hiền Tài NGUYỄN VĂN HỒNG
Bút Hiệu ĐỨC NGUYÊN
Hưởng Thọ 66 Tuổi

ĐỨC

DẦY

ĐỨC

HÓA

THI

ÂN

ĐỨC

NGUYÊN

TÁNH

NGUYÊN

LAI

PHỤC

BỔN

NGUYÊN

     
Mến tiếc Hiền Tài hoa bút rụng...
Thương sầu Văn Uyển hạt châu rơi!...

 


 

LỜI ĐÁP TỪ CỦA TANG QUYẾN
Trước Phần Mộ

Kính Hội Thánh Hội Ðồng Chưởng Quản Cao Ðài Tòa Thánh Tây Ninh,
Kính Quí Chức Sắc Thiên Phong,
Kính Ban Cai Quản Họ Ðạo Chợ Lớn,
Quí Ban Cai Quản xa gần...
Kính chư Chức Việc cùng toàn Ðạo nam nữ hiện có mặt trong buổi lễ an táng Cha tôi là Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng bút hiệu Ðức nguyên,
Kính Quí Cơ Quan trong bộ phận tang tế sự.

Kính thưa Quí vị!

Tôi được Mẹ tôi cho phép có đôi lời thành kính tri ân Hội Thánh và Quí Ðồng Ðạo hết lòng lo đám tang Cha tôi từ Họ Ðạo Chợ Lớn di quan an táng nơi Cực Lạc Thái Bình Tòa Thánh Tây Ninh.

Trong những ngày qua và ngày an táng hôm nay, quí Ngài và chư Ðồng Ðạo cùng các Ban Bộ hết sức nhiệt tình chung lo tang lễ Ðạo thật hết sức chu toàn và long trọng .

Vậy gia đình chúng tôi không biết nói gì hơn, chỉ kính dâng lên hai lạy, trước là kỉnh lễ Hội Thánh, sau tỏ lòng biết ơn của quí Ðồng Ðạo trong muôn một.

Trong những ngày tang lễ vừa qua, không sao tránh khỏi sự sơ xót, xin quí vị niệm tình thứ cho.

Trước khi dứt lời, gia dình chúng tôi xin cầu nguyện các Ðấng Thiêng Liêng ban ơn lành cho Quí Ngài và Quí Vị được có nhiều sức khỏe hầu lo phụng sự Ðạo nghiệp.

  Nay Kính
Gia Đình Tang Quyến
 

 


 

CẢM TẠ
Của Gia Ðình Tang Quyến
Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng
Bút Hiệu Ðức Nguyên

Gia đình tang quyến chúng tôi xin thành kỉnh tri ân:

- Ban Ðại Diện Hội Ðồng Chưởng Quản Hội Thánh Cao Ðài Tòa Thánh Tây Ninh và Họ Ðạo Sài Gòn.
- Chức Sắc Hiệp Thiên Ðài, Phước Thiện, Hiền Tài Ban Thế Ðạo.
- Ban Cai Quản cùng các Ban Nhạc, Lễ, Ðồng Nhi, Ðội mai táng Họ Ðạo Chợ Lớn.
- Ban Cai Quản Họ Ðạo các Thánh Thất. Quận I, Quận 3, Quận 4, Thị Trấn Nhà Bè, Ấp1 Phú Xuân Nhà Bè, Ấp 5 Nhà Bè, Thánh Thất Bình Thạnh, Bình Chánh, Hốc Môn, Phú Nhuận, Vĩnh Lộc B, Thủ Thiêm, Thạnh Mỹ Lợi Phước Kiến, Bình Trưng Tây, Linh Ðông, Thánh Thất Long Vân, Thủ Ðức, Hương Ðạo Bình Thới.
-Cơ Quan phổ thông giáo lý, Thánh Thất Nam Thành cùng các Thánh Tịnh TP. HCM.
- Uỷ Ban Nhân Dân, Hội Người Cao Tuổi Phường 2, Quận 11.
- Câu Lạc Bộ Dưỡng Sinh Phường 2, Quận 11.
- Ðiện Lực Hóc Môn : Chi Bộ Phòng kinh Doanh, Phòng hành chánh, Ðội quản lý lưới điện, Ðiện kế, Ðội vận hành và Tổ cắt điện.
- Ðiện lực Bình Phú, Ðội quản lý điện lực Bình Phú.
- Công đoàn Công Ty Ðiện Lực TP. HCM.
- Thân hữu Nam, Bắc CALIFORNIA, Úc, Pháp.
- Tình nghĩa Thông gia.
- Cơ sở Tân Trung, Trần Chí Quận 11.
- Thân bằng quyến thuộc nội, ngoại gần xa.
- Bà con láng giềng Quận 11.
- Câu Lạc Bộ Thơ Ca Tỉnh Tây Ninh.

Ðã tạo điều kiện, tận tình giúp đỡ tang quyến chúng tôi mọi mặt trong suốt thời gian đám tang.... Phân ưu cúng tế, cầu nguyện, cầu siêu, cùng tiễn đưa linh cữu Cố Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng bút hiệu Ðức Nguyên là chồng, cha, anh, chú, cậu, dượng của chúng tôi đến nơi an nghĩ cuối cùng tại Cực Lạc Thái Bình Tây Ninh.

Chúng tôi vô cùng xúc động nhìn đoàn người áo trắng nghiêm trang đứng hai bên lề đường, thậm chí dưới lòng đường 3 tháng 2 hướng về anh linh Cố Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng, cầu nguyện Ðức Chí Tôn, Ðức Phật Mẫu, Ðịa Tạng vương Bồ Tát, ban ân lành cho người quá cố được nhẹ nhàng siêu thoát nơi cõi Thiêng liêng hằng sống .

Chúng tôi không quên cám ơn Ban An ninh Phường 2 Cảnh Sát giao thông nhiệt tình giúp đỡ giữ gìn an ninh trật tự trong suốt thời gian đám tang.

Trong lúc tang gia bối rối, chúng tôi không sao tránh khỏi những điều sơ sót, kính mong quí Ngài, quí Vị lượng tình tha thứ.

  Tang gia hiếu quyến
ÐỒNG CẢM TẠ
 

 


 

BUỔI LỄ AN TÁNG THỂ HÀI
Của Cố Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng lúc 11 giờ 15 phút
Ngày 3-6 Ất Dậu (DL 8-7-2005) tại Cực Lạc Thái Bình

Kính bạch Hội Thánh, Hội Ðồng Chưởng Quản Cao Ðài Tòa Thánh Tây Ninh,
Kính thưa Quí Chức Sắc Thiên phong.
Kính Ban Cai Quản Họ Ðạo Chợ Lớn và Quí Cai Quản khắp nơi xa gần...
Kính cùng chư Chức Việc, các Bộ phận nghi Lễ,
Và chư Ðồng Ðạo nam nữ...
Kính thưa Quí Ngài và Quí vị,

Hiền Huynh cố Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng từ trần tại tư gia số 1438, Ðường 3 tháng 2 Quận 11 Thành Phố Hồ Chí Minh.

Linh cửu được đưa về an táng tại nơi Cực Lạc Thái Bình thuộc Châu Thành Thánh Ðịa Tòa Thánh Tây Ninh.Theo buổi lễ an táng tại phần mộ hôm nay gồm có các mục sau đây:

Trước hết kính mời toàn cả tang quyến bước vào cầu nguyện cúng Ðất Ðai Viên Trạch , Thần Hoàng Bổn cảnh nơi mộ phần, để gởi hài cốt người thân của mình nhờ hậu thổ gìn giữ.

Tiếp theo là phần ai điếu, ưu tiên cho Cơ Quan Ban Thế Ðạo, đại diện đọc bài ai điếu....

Kế tiếp là Cơ Quan Phước Thiện theo nhu cầu, ngoài ra Ban Nghi Lễ nhận thấy rất có nhiều bài ai điếu gởi đến không thể đáp ứng hết được vì thời giờ có hạn, những bài ai điếu còn lại xin gởi cho gia đình tang quyến kết tập lưu niệm.

Ðể trở lại chương trình kính mời Hiền Huynh Hiền Tài đại diện Ban Thế Ðạo đứng trước phần mộ có lời chia buồn (1).

Tiếp theo là đại diện Chức Sắc Phước Thiện có đôi lời để chia buồn.(2)

Phần kế tiếp là phần đáp từ của gia đình tang quyến, trước phần đáp từ của tang quyến, Ban Nghi Lễ chúng tôi xin trình qua phần tuyên dương công nghiệp, lẽ ra phải có nhưng vì luật định vị Chức Sắc nào hành lễ tại tư gia thì không có, đó là luật chung.

Vậy tôi xin đại diện Ban Nghi Lễ có đôi lời cụ thể để nói lên lúc sanh tiền của Hiền Huynh Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng bút hiệu Ðức Nguyên.

Vì tình đồng môn, nghĩa đồng đạo đối với Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng và tôi là Nguyễn Hồng Ân không sao cầm được giọt lệ bi ai nầy!

Kính thưa Quí vị,

Lúc sinh tiền Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng có tự nguyện hiến cho Ban Nghi Lễ Tòa Thánh Tây Ninh: Một máy đánh chữ, một máy vi tính, và một máy in vi tính, đó là cụ thể chứng minh với việc làm của người, ngoài ra cũng được biết Hiền Tài Hồng còn làm âm chất rất nhiều ở các nơi khác....

Mới vừa rồi, tôi nghe Hiền Huynh đại diện cho Ban Thế Ðạo đọc trong phần ai điếu, có đề cập lên thiện chí cũng như việc làm của HiềnTài Hồng lúc sinh tiền về tài liệu kinh sách, giải trình cho toàn Ðạo am tường, trong lúc Ðạo gặp khó khăn mà Hiền Huynh vẫn lấy hết sức mình tạo điều kiện cho bổn Ðạo được biết và thông hiểu các lý lẽ trong kinh sách, đó là việc làm rất hiếm có.

Thiết tưởng, những điều kiện trên nay cũng đủ chứng minh một phần nào công nghiệp trong cuộc đời tu học và lập công với Ðạo mà thay cho phần công nghiệp tuyên dương.

Sau đây, thể theo lời yêu cầu của gia đình tang quyến, sau khi mãn lễ hạ huyệt trên đường về, xin quí vị vui lòng nhín chút thì giờ quí báu đến Trai Ðường dùng bửa cơm trưa thân mật với gia đình.

Nay kính.

Tiếp nối chương trình tang quyến đáp từ (3) Phần đáp từ xong, xin mời toàn thể tang quyến bước vào cầu nguyện để hành lễ hạ huyệt, xin mời Nhạc và Ðồng Nhi hành sự, phần còn lại, xin giao lại cho Ban Ðạo Tì thực hành phần vụ chuyên môn.

Buổi lễ an táng tới nay được chấm dứt ./.

 


 

ÐIẾU VĂN PHÂN ƯU
Cố Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng hiệu Ðức Nguyên
đọc trước phần mộ tại Cực Lạc Thái Bình của
Chức Sắc Hiền Tài Ban Thế Ðạo ngày 03-6 Ất Dậu
(08-7-2005)

ÐẠI ÐẠO TAM KỲ PHỔ ÐỘ
(Bát Thập Niên)
TÒA THÁNH TÂY NINH

Kính Bạch Hội Thánh Cao Ðài Tòa Thánh Tây Ninh,
Kính thưa Hội Ðồng Chưởng Quản,
Kính quí Chánh quyền địa phương,
Kính quí Chức Sắc Chức Việc và Ðồng Ðạo lưỡng phái,
Kính quí Ban Bộ Lễ, Nhạc, Ðồng nhi, và Nhà Thuyền Bát Nhã,
Kính quí Tang quyến và thân bằng có mặt trong buổi lễ an táng cố Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng bút hiệu Ðức Nguyên 66 tuổi.
Kính thưa quí Ngài và quí vị,

Trước khi nhục thể của cố Hiền Huynh Hiền Tài NguyễnVăn Hồng nằm sâu dưới lòng đất lạnh, xin Quí Ngài và Quí vị cho phép Tiểu Ðệ chút thì giờ, thay mặt Chức Sắc Hiền Tài Ban Thế Ðạo có đôi lời ai điếu và phân ưu cùng tang quyến.
Hiền Huynh Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng sinh năm 1940 tại Tân Thuận Tây - Sa Ðéc- Ðồng Tháp, trong một gia đình đạo đức nho gia, thọ phẩm Hiền Tài đợt 4 năm Nhâm Tý (1972)

Sau thời gian lâm bịnh, dù gia đình tận tâm chạy chữa nhưng không qua mạng số dĩ định kỳ nên Hiền Huynh đã trút hơi thở cuối cùng vào lúc 01 giờ 00, ngày 01-6 Ất Dậu ( nhằm 06-7-2005 ) Tại Sài Gòn hưởng thọ 66 tuổi.

Kính thưa Quí Ngài và Quí Vị,

Hiền Huynh mất đi đã để lại nỗi thương tiếc không nguôi cho gia đình, cho Chức Sắc Hiền Tài Ban Thế Ðạo, và cho Ðồng Ðạo một khoảng trống không bao giờ bù lấp được! suốt khoảng thời gian gần đây dù ốm đau liên miên nhưng Hiền Huynh đã miệt mài không mệt mỏi vào việc tìm tài liệu, nghiên cứu, biên soạn kinh sách cho Ðại Ðạo Tam Kỳ Phổ Ðộ.

Hiền Huynh không ngại khó, năng nổ trong việc tìm gặp tiếp xúc với quí Chức Sắc với bạn Ðạo trong Tôn Giáo Cao Ðài cũng như các tôn giáo bạn.... khắp nơi để nghiên cứu và tìm tài liệu về Ðại đạo hầu cập nhật bản thảo, biên soạn thành sách.

Nhớ xưa khi sinh tiền, Hiền Huynh tánh tình hiền hòa nhã nhặn, thân thiện nhúng nhường với mọi người, nơi gia đình Hiền Huynh là người con, người chồng, người cha, người anh, người em... mẫu mực. Ngoài xã hội, Hiền Huynh là nhà mô phạm, bặt thiệp trong xã giao, sống vị nhân sinh... Ðối với Ðạo, Hiền Huynh là người tuân hành luật pháp - chơn truyền, trọn gìn câu minh thệ và tuyệt đối trọn tin vào hai Ðấng Chí Linh là Ðức Chí Tôn và Ðức Phật Mẫu, đối với nước, Hiền Huynh là người chấp hành tốt mọi chủ trương của đường lối Chính Phủ.

Công trình nghiên cứu và bản thảo biên soạn sách Ðạo của Hiền Huynh có thể nói là tốt, như Giải thích Kinh Cúng Tứ Thời, Giải thích Nữ Trung Tùng Phận của Bà Ðoàn Thị Ðiểm, Bước Ðầu Học Ðạo, Danh Nhân Ðại Ðạo, Giải thích Ðiển Tích trong Tòa Thánh và Báo Ân Từ. v.v... và nhất là biên soạn bản thảo bộ Cao Ðài Tự Ðiển với hàng ngàn trang để làm nền tảng cho đồng đạo và người muốn tìm hiểu Ðạo Cao Ðài... nắm bắt những điều căn bản của Ðại Ðạo Tam Kỳ Phổ Ðộ.

Ðiều đáng nói là tất cả bản thảo công trình biên soạn của Hiền Huynh đang nằm chờ tăng bổ, góp ý của đồng đạo, Hiền Huynh nguyện dâng hiến cho Hội Thánh kiểm duyệt in thành sách và phổ biến cho toàn Ðạo.

Kính thưa quí Ngài và Quí Vị,

Công trình nghiên cứu biên sọan bản thảo còn đây, gia đình thân quyến còn đây, anh em bạn Ðạo còn đây nhưng Hiền Huynh lại ra đi vĩnh viễn!

Rồng tiễn biệt gieo neo thầm lặng,
Cửu Long Ðài điếu tặng dòng thi.
Người ơi người nuối điều chi?
Vô cùng thương tiếc người đi không về!

Kính thưa Quí ngài và quí vị,

Toàn Cả Chức Sắc, Chức Việc, đồng Ðạo cùng tập thể Chức Sắc Hiền Tài Ban Thế Ðạo thật vô cùng thương tiếc, nhưng nay Hiền Huynh công viên quả mãn về bái mạng Ngọc Hư Cung.

Quả vậy, chúng ta thương là thương người đạo đức hiền hòa gương mẫu, còn tiếc là tiếc bậc tài học uyên bác, đã giúp ích Ðời, giúp ích Ðạo sớm lìa đời tuổi chưa quá 70, và chúng ta phải mừng vì Hiền Huynh đã làm xong sứ mạng cõi thế trần tách dặm đàng về lại vị cũ ngôi xưa.

Với hành tàng Hiền Huynh đã thiệt hiện trong kiếp sinh, Hiền Huynh đã làm được "Tam Lập" Ðức Nguyên Nguyễn Văn Hồng thật xứng đáng với hai chữ Hiền Tài.

Giang san bốn bể vẫy vùng,
Kiếm kia đã gát khí hùng còn bay.
Ly rót rượu, tay ngang mày,
Gọi là lễ hiến Hiền tài qui nguyên.

Than ôi!

HIỀN nhu nho nhả chút hào hoa,
TÀI trí kinh luân rạng nghiệp nhà.
NGUYỄN bản vận trù gìn chánh giáo,
VĂN chương nền tảng điểm san hà.
HỒNG trong vườn uyển nay vừa úa,
HIỆU ứng Cao Ðài đã mở ra.
ÐỨC sáng danh lưu trang sử đạo,
NGUYÊN hồi cựu vị lệ thầm sa!

Hỡi ôi! thương thay tiếc thay!
Hiển linh xin chứng!

Kính thưa Quí ngài và quí vị,

Trước khi dứt lời, xin quí Ngài và quí vị cùng hướng về nhục thể của người quá cố hòa tâm cầu nguyện Ðức Chí Tôn, Ðức Phật Mẫu hai Ðấng Chí Linh ban ân lành cho chơn linh Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng nhẹ nhàng siêu thoát, đồng thời thay mặt cho Chức Sắc Hiền Tài Ban Thế Ðạo thành thật chia buồn cùng tang gia hiếu quyến.

Kính chúc Quí Ngài và Quí Vị thân tâm thường an lạc, sức khỏe dồi dào tinh thần mẫn huệ để thiệt hiện tam lập và phục vụ nhơn sanh.

  Nay Kính
Tòa Thánh, ngày 03-6 Ất Dậu
(08-7-2005)
Ðại Diện Chức Sắc
Hiền Tài Ban Thế Ðạo
 

 


 

Ngưỡng Mộ
Hiền Tài NGUYỄN VĂN HỒNG

 

Vượt qua nghịch cảnh chí trung kiên,
Lao nhọc bao năm đã toại nguyền.
Giải Nghĩa Tân Kinh thông đạo lý,
Cao Ðài Tự Ðiển hợp chơn truyền.
Ðức đầy, đức hóa thi ân đức,
Nguyên tánh, nguyên lai phục bổn nguyên.
Xứng mặt con hiền nơi Bạch Ngọc,
Nghìn thu gương rạng bậc tài Hiền.

  Thân Hữu
BAN THẾ ÐẠO
 

 


 

KHÓC HIỀN TÀI
NGUYỄN VĂN HỒNG
Bút Hiệu Ðức Nguyên
Qui Tiên Cảnh

 

Than ôi!
Núi Ðiện mây giăng,
Vàm Cỏ Ðông dậy sóng!...
Tin bạn mất gieo sầu trong thân tộc,
Trong thân bằng quyến thuộc khắp thân nhân.
Cả Thánh Toà vang dội tiếng chuông ngân,
Nơi cõi thế, nay vắng Ðức Nguyên quý mến.

Hỡi ôi!
Hồn thiêng xin chứng chiếu!
Nguyện hương linh bay bổng tận Bồng Lai.
Lúc sinh thời tận tâm vì Ðạo cả,
Trói cuộc đời nghiệt ngã cũng trôi qua.

Thi hữu ôi!
Vợ, con, các anh, chị, em út, các con, dâu,
cháu, rể còn đó,bầu bạn , thân tộc vẫn còn đây.
Dòng Giang Tân u tịch nước trong xanh,
Sông Bến Kéo thương vương
vẫn lớn, ròng theo năm tháng.

Ðức Nguyên ôi!
Sao bạn vội ra đi vắng dạng,
Không kịp lời giã biệt lúc ly trần.
Hay bạn sợ không kịp ngày cuối tận,
Chốn Thiên cung nhất lý phải về chầu.
Nên bạn đành nhắm mắt xuôi tay,
Ðể ưu sầu cho vợ, con nơi thế.

Ðức Nguyên ôi!
Trần đời cát bụi náo nương thân,
Cõi tội lưu đày mỏi bước chân.
Ngôi vị thiêng liêng sao lạc lối,
Bến nguyên khởi thủy nỡ mê tân.
Trở về với Mẹ tìm siêu thoát,
Quày lại bên Cha lánh bụi trần.
Sớm tối ôn nhuần kinh cứu khổ,
Tâm hồn thanh thản mãi thung dung.

Bạn Ðức Nguyên ôi!
Sự nghiệp văn chương, gia phã còn nhiều,
Chưa tất, bạn nỡ nào bỏ phế đám con khờ.
Kìa vợ, con, em, cháu phải thân cô,
Sao bạn nỡ tách lìa thân bằng quyến thuộc...!

Hỡi ôi!
Nay bạn đã vui miền Cực Lạc,
Quyết phủi xong thế tình tráo chác.
Bến Ngân Hà gội mát tâm hồn,
Vào Cung Bát Quái bảo tồn trí giác.
Chốn Bồng Lai siêu thoát tâm linh.

Bạn ôi!
Ðôi tuần rượu lạc,
Vài nén hương thơm.
Kính mong bạn nhớ mãi chút thâm tình,
Của bạn bè Văn bút thương tiếc bạn....

 


 

KHÓC HIỀN TÀI
Nguyễn Văn Hồng Thi Hữu
Tác Gia Bộ Cao Ðài Tự Ðiển

 

Vĩnh biệt nghìn thu bạn Ðức Nguyên,
Qui chầu Phật Mẫu bước thông yên.
Trần đời cứ tưởng bền duyên số,
Phút chốc nào hay dứt nợ tiền.
Vía phách phản hồi cung Bát Quái,
Hồn thiêng nhàn dạo Ngọc Hư Huyền.
May chăng giấc mộng mơ tìm gặp,
Cảm nhớ nhau, chờ gặp phước duyên.

Ðức Nguyên ôi!
Từ nay sớm hôm không còn gặp lại nhau nữa rồi!
Bạn ôi! nắm cát vàng, lần cuối cùng xin bái biệt,
Bạn! vĩnh biệt thiên thu, người bạn thân thương nhất!
Thương thay! Tiếc thay!
Hiển linh xin chứng!

  Hiền Tài NGUYỄN CÔNG KIẾT
Bút hiệu Tử Qui
Và gia đình kính bái
 

 


 

ÐIẾU HIỀN HUYNH
Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng

 



















































 








                     
 

Thiên địa vi sầu bất kiến nhân,
Bồng khô đoạn thảo lãnh sương ngân.
Thánh tâm miễn lệ chi huyền diệu,
Thiên mạng anh linh dĩ nhật huân.
Nhất kiếp tu trì sùng Ðại Ðạo,
Bách niên phùng nhập hội Thiên Thần.
Kim triêu sầu kiến sơn trường tại,
Nhật mộ bi khan nhạn lạc quần.

  NGUYÊN ANH
Kính Bút
 
Tạm Dịch:    
 

Trời đất sầu thương chẳng thấy anh,
Cỏ bông khô đoạn lạnh đường sanh.
Thánh tâm ra sức nêu huyền diệu,
Thiên mạng anh linh rực ánh lành.
Một kiếp muối dưa tròn Ðạo Ðức,
Trăm năm may gặp hội Tam Thanh.
Sáng nay buồn thấy non còn đó,
Chiều nọ xót xa chiếc nhạn xanh.

 
  NGUYÊN ANH  

 


 

ÐẾN NGÀY CHẾT
Vẫn Còn Lo Nghiệp Ðạo

Những dòng chữ sau cùng của cố Hiền Huynh Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng bút hiệu Ðức Nguyên, viết và gởi cho tôi vào ngày 28-5 Ất Dậu (2005) do Thuần Khiết đưa tôi lúc 9 giờ sáng ngày 29-5 Ất Dậu (2005) đồng thời cho biết anh Hồng bịnh nặng.

Cùng trong đêm đó được điện thoại của Hàn Sinh báo người đã qui vị!
Nhận được tem thơ của anh Hồng gởi cho tôi chưa tròn một ngày mà anh đã ra người thiên cổ!

Bỏ bút linh anh trở lại cung đình,
Tình bằng hữu khôn ngăn dòng lệ đổ!!...

Tem còn đây, thơ còn đó, giờ đây tôi biết viết gì để gởi cho ai xem ?!...

Tôi xin phô tô những dòng chữ của anh Hồng đã kết tập lưu niệm....
 

  NGUYỄN HỒNG ÂN  

 


 

Mến Tiếc
CHÁU ÐỨC NGUYÊN
Mượn Vần Thơ Ðiếu

 

Hiền Tài thật đáng bậc văn tài,
Cháu Ðức Nguyên qui chú tiếc thay!
Sáu sáu tuổi Trời xa tục lụy,
Mấy mươi năm Ðạo sống thanh bai.
Viết nhiều tác phẩm công dày dạn,
Nắm được cơ duyên chí miệt mài.
Sứ mệnh xong, danh làu nhựt nguyệt,
Thế gian còn Tự Ðiển Cao Ðài.

  HỮU PHAN QUÂN
Lê Văn Thoại

Ðạo hiệu CHÁNH CÔNG
 

 


 

HOÀI NIỆM ANH LINH
Cố Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng

ÐẠI ÐẠO TAM KỲ PHỔ ÐỘ
(Bát Thập Niên)
TÒA THÁNH TÂY NINH

Vào lúc Mẹo thời, ngày 1/6 năm Ất Dậu (DL, 6-7-2005) tại Thánh Thất Chợ Lớn đột ngột vang lên một hồi chuông báo tử vị Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng từ trần.

Tin buồn nầy đã lan rộng từ địa phương đến trung ương, khiến cho Chức Sắc, Chức Việc và Ðồng Ðạo ngậm ngùi thương tiếc! Thương tiếc Hiền Huynh Hiền Tài Hồng mới 66 tuổi đời sức khỏe còn tốt, tinh thần vững chắc, trí rất thông minh. Cớ sao người vội lìa trần ra đi vĩnh viễn, để lại cho Ðạo, cho đời một tấm gương trong sáng, qua đức độ và tài năng của Hiền Huynh đã thực tiển lúc sanh tiền làm cho giá trị, phẩm vị Hiền Tài Của Hội Thánh Ðại Ðạo Tam Kỳ Phổ Ðộ ban càng cao đẹp và có ý nghĩa hơn với:

- Ðức tin tuyệt đối nơi Ðức Chí Tôn, Phật Mẫu.

- Chí lớn, đem cả cuộc đời mình hy sinh làm con tế vật để phụng sự Ðạo Trời không mệt mỏi.

- Tâm trung thành không lay chuyển trong mọi tình huống đổi thay của Ðạo Cao Ðài.

- Lòng hiếu hạnh đối với hai Ðấng Phụ Mẫu vạn linh.

- Nặng nghĩa đối với Chức Sắc, các bậc Tiền Bối đã dày công khai sáng Ðạo Cao Ðài.

- Tánh đức hiền hòa, khiêm tốn, sống vị tha vì mọi người hơn vì mình.

- Luôn luôn hòa mình trong mọi lãnh vực không phân biệt sang, hèn, cao, thấp.

Hôm nay người đã chết nhưng danh thơm bất tử từ trong nước đến các nước ngoài, Hiền Tài Hồng sẽ sống mãi trong công trình nghiên cứu, dẫn giải nhiều tài liệu Ðạo và sưu tầm các tài liệu Ðạo quí hiếm từ buổi sơ khai, cũng như việc chú thích và hệ thống hóa 2 quyển Thánh Ngôn Hiệp Tuyển I và II... Ðặc biệt là Huynh Hiền Tài Hồng vẫn giữ y nguyên văn bản Thánh Ngôn hầu phục vụ cho đọc giả để trích dẫn và hiểu được những từ ngữ cao siêu của Giáo lý Cao Ðài.

Ngoài ra, trong công trình nghiên cứu nói trên, Huynh Hiền Tài Hồng còn thành tựu với những tác phẩm sau đây; nhầm phục vụ cho đọc giả có kiến thức sâu hơn về giáo lý và lịch sử Ðạo Cao Ðài như:

- Cao Ðài Tự Ðiển (Toàn bộ 3 quyển).
- Thánh Giáo Sưu Tập.
- Giới Thiệu Tòa Thánh.
- Danh Nhân Ðại Ðạo.
- Dịch 2 Quyển Pháp văn Lịch Sử Ðạo Cao Ðài của Ngài Tiếp Dẫn Ðạo Nhơn GABRIEL - GOBRON.
- Sự Tích Báo Ân Từ Và Hội Yến.
- Bước Ðầu Học Ðạo.
- Giới Thiệu Nữ Trung Tùng Phận Của Bà Ðoàn Thị Ðiểm.
- Các Tôn Giáo Lớn Và Ðạo Cao Ðài.
- Giải Nghĩa Kinh Thiên Ðạo Và Thế Ðạo.
- Ghi lại cuộc Âu Du Và Á Du của Ðức Hộ Pháp.
- Tổng Hợp 3 Cái Án Cao Ðài.

a/ Cái Án Cao Ðài của Tác Giả Ðào Trinh Nhất.
b/ Cải Án Cao Ðài của Tác Giả Ðào Băng Thanh.
c/ Trả Lời Cao Ðài đàm, người trả lời Nguyễn Hiệp.

- Ðạo Sử Nhật Ký, trọn bộ 5 quyển, Huynh Hiền Tài Hồng vừa làm xong quyển I và II còn lại 3 quyển đang làm dang dở thì Huynh Hiền Tài Hồng bị một cơn bạo bịnh liền trút hơi thở cuối cùng. Do đó, 3 Quyển Nhật Ký còn lại chưa hoàn thành.

Các tài liệu nói trên đang có mặt tại trong nước và các nước ngoài, rất mong ngày nào đó sẽ được Hội Thánh kiểm duyệt, thì những tác phẩm nêu trên sẽ trở thành vô giá.

Mặc dù còn một số ít tác phẩm chưa hoàn thành theo ý nguyện, nhưng Huynh Hiền Tài Hồng đã cống hiến công trình nầy cho Ðạo Cao Ðài thật đáng giá qua phần nói đầu, đoạn kết (Quyển Thánh Ngôn chú thích) "Chúng tôi chân thành tri ân quí vị và mong mỏi quí vị tiếp tục quan tâm góp ý để hoàn hảo quyển sách nầy hầu hiến dâng cho Hội Thánh toàn quyền sử dụng, đó là tâm nguyện của chúng tôi". Công trình còn dang dở, tâm nguyện chưa đạt thành vì sao người vội lìa trần ra đi vĩnh viễn để lại cho gia đình, thân hữu và đồng đạo nỗi nhớ thương vô hạng. Có phải mệnh số do Thiên không?

Dù rằng công trình còn dang dở, tâm nguyện chưa trọn thành nhưng chúng tôi cũng mừng cho Hiền Huynh khi trở về bái mạng Ngọc Hư Cung xem như đã làm xong sứ mạng thiêng liêng giao phó và sẽ được lãnh phần thưởng xứng đáng của Ðức Chí Tôn ban cho. Theo Thánh ngôn của Ðức Chí Tôn có đoạn nói: "Sự thác có khi vui mà cũng có lúc buồn, người ở thế nếu biết sống, nghĩa là biết dụng mình cho có ích vào xã hội, biết dưỡng tánh tu tâm, thì sự thác chẳng qua là sự mong mỏi của kẻ hành trình đã xong trách nhậm trở về phục sự đặng lãnh phần thưởng xứng đáng mà thôi".

Vẫn biết rằng mệnh số do Thiên định, kiếp phù sinh như cửa sổ ngựa qua, mới thấy đó, vội liền mất đó, làm người ở thế khi mang mảnh thân phàm, ai cũng phải chịu chung một qui luật tử sanh bởi xác thân do vật chất cấu tạo, duy có linh hồn (Chơn linh) của Ðức Chí Tôn ban cho mới trường sanh bất tử.

Do vậy, Huynh Hiền Tài Hồng đã phân biệt được điều nên, hư, chơn, giả đó mà không ngần ngại hy sinh cả cuộc đời mình lập chí tại Thánh ngôn, hầu hữu công Ðại Ðạo; để không uổng kiếp sanh may duyên gặp Ðạo Trời khai sáng kỳ ba.

Thật con người mẫu mực, lưu danh ư hậu thế.

Tôi với tư cách người bạn đồng hành trong sứ mạng Phụng sự vạn linh và đạo pháp, không thể giấu kín nỗi buồn thương tiếc vị Hiền Tài Hồng, nên có đôi dòng hoài niệm chân thành mộc mạc để tiễn biệt người về cõi thiêng liêng hằng sống an nhàn tự toại và thành kính cầu nguyện Chí Tôn, Phật Mẫu ban ân lành cho chơn linh Huynh Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng được cao thăng Thiên vị.

Ôi thương thay! Tếc thay!
Hiền Huynh hiển linh xin chứng.
 

  Sỉ Tải Hiệp Thiên Ðài
PHÙNG VĂN PHAN
 

 


 

MẾN TIẾC ANH

 

ÐỨC thắng tài, anh đã vẹn phần,
NGUYÊN linh rạng rỡ chiếu đài vân.
TIÊN kinh biên soạn nung uy Thánh,
SINH sử chép ghi nấu chí Thần.
HIỀN ý mở xiềng lau tục trái,
TÀI tình tháo khóa tắm sông ngân.
THẾ gian ghi tạc Hồng tên tuổi,
ÐẠO sự vắng anh điếu mấy vần.

  Luật Sự NGUYỄN VĂN THĂNG  

 


 

ÐIẾU VĂN

Kính Quí Chức Sắc Thiên Phong,
Chức Việc, Ðạo Hữu nam nữ,
Quí khách hiện diện,
Quí Ban, Bộ Lễ, Nhạc, Ðồng Nhi.

Thưa! cách nay 60 năm, tôi với Nguyễn văn Ðiểm là bạn chí thân trong quân đội, rồi một biến cố xảy ra anh và tôi đều phân cách mỗi người một ngã.

Nhưng vào năm Giáp Thân, một cơ may thình lình, anh và tôi lại gặp nhau, bây giờ anh là nhà kinh doanh công thương nghiệp còn tôi thì đêm đêm lắng tiếng chài kình trong tĩnh lặng.

Không lấy gì để làm quà tái ngộ, anh biếu tôi một bộ Tự Ðiển Cao Ðài và một số kinh sách quí giá, thế tôi mới biết Hiền Tai Nguyễn Văn Hồng là bào đệ của anh, vì mến mộ anh Hồng tôi dự định sẽ nhờ anh Ðiểm đưa tôi đến gặp anh Hồng.

Nhưng!

Cây rừng sống có nghìn năm,
Người ở thế mấy ai trăm tuổi.
Bởi cho nên có bài thi như vầy:
Bể thảm mênh mông sóng lụt trời,
Khách trần chèo một chiếc thuyền chơi.
Thuyền ai ngược gió ai xuôi gió,
Coi lại cùng trong bể thảm thôi.

Muốn gặp một người mà mình chưa tiện gặp, mà lại gặp nơi chiếc hầu thiên cổ này tránh sao khỏi chạnh lòng luyến tiếc, nhất là ngày giờ này tôi vì phải vắng mặt nên mượn hai bài thi Bát Cú sau đây để phân ưu cùng tang quyến cũng như với anh Ðiểm và cầu nguyện cho hồn thiêng anh Hiền Tài Hồng siêu thăng nơi miền Lạc cảnh.

Trẻ hơn, về lại trước tôi rồi,
Khẻ thốt nên lời luyến tiếc ôi!
Mấy dộ tang thương sao gắng ở,
Bây giờ gió lặng lại về ngôi.
Rồi đây ai nối đường mây trắng,
Tác thuật những gì bút ngọc trôi.
Biết viết gì đây e ấp quá!
Người còn kẻ mất lệ khan rồi!
Chia sớt nỗi niềm với những ai,
Tình ta tha thiết nỗi vơi đầy.
Cửu Trùng, Thế Ðạo cùng chung cội,
Phổ độ nguồn Từ thể dựng xây.
Tiếc nuối khi đây chưa kiến diện,
Trể tràng thì đó mệnh an bài.
Ngùi thương chia sẻ cùng tang quyến,
Thượng nguyện hồn thiêng chiếu sắc đài.

Hiển linh xin chứng!

  Thánh Ðịa, ngày mùng 3 tháng 6 Ất Dậu
DL 8-7 -2005
Giáo Hữu NGỌC CỘI THANH
 

 


 

THÀNH KÍNH PHÂN ƯU

Ðược tin Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng, bút hiệu Ðức Nguyên, người đã tận tâm nghiên cứu Tài liệu Ðạo, biên soạn 15 quyển sách, đặc biệt có:

- Giải nghĩa Kinh Thiên Ðạo Thế Ðạo.
- 1 Bộ 3 quyển Cao Ðài Tự Ðiển.
- Thánh Ngôn sưu tập.
- Bước đầu học Ðạo dành cho tín đồ Cao Ðài.

Ðã trở về cùng Thầy Mẹ, Cao Ðài Giáo Hải Ngoại vô cùng thương tiếc, xin thành kính chia buồn cùng gia đình, thành tâm cầu nguyện Ðức Chí Tôn, Ðức Phật Mẫu ban ân hương hồn Hiền Huynh Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng được tiêu diêu nơi miền Cực Lạc.

  TM. Cao Ðài Giáo Hải Ngoại
CHẾ THUẤN NGHIỆP
 

 


 

Ai Ðiếu
ÐẠI DIỆN CƠ QUAN
ÐIỀU HÀNH PHƯỚC THIỆN

Kính Hội Thánh,
Hội Ðồng Chưởng Quản,
Kính chư Chức Sắc, Chức Việc,
Các Ban, Bộ, Ðồng Ðạo nam nữ hiện diện.

Ðược ủy nhiệm của Trưởng Ban điều Hành Cơ Quan Phước Thiện, xin thành kỉnh phân ưu cùng gia đình tang quyến.

Hỡi ôi! Núi Ðiện mây giăng,
Sông Vàm sóng vỗ.

Hiền Tài quả mãn tiếng chuông ngân,
Sinh tử Chí Tôn đã định phần.
Văng vẳng bên tai vun cội phúc,
Ước mơ trong mộng gặp người ân.
Tám câu thương nhớ tình huynh đệ,
Năm vận cảm hoài nghĩa cố nhân.
Hành Ðạo mấy mươi năm tận tụy,
Nghìn thu thượng hướng cảnh đài vân.

Hỡi ôi!
Vô cùng thương tiếc Ðức Nguyên,
Bao giờ gặp đặng bạn hiền thông minh.
Nhiều năm viết sách in kinh,
Ðể truyền Ðại Ðạo chúng sinh gội nhuần.
Văn Ðàn vắng bóng thi nhân,
Cung Diêu hầu Mẹ hưởng phần Thiên ân.
Thầm suy xét kỷ nên mầng,
Phục hồi cựu vị tinh thần thanh cao.

Nhớ thương!
Nghe tin bạn mất ngậm ngùi đau,
Lắng đọng tim côi giọt lệ trào.
Phận sự lo tròn trong một kiếp,
An nơi Cực Lạc đến Thiên Tào.

Hiển linh xin chứng!

  Giáo Thiện NGÔ CÔNG PHÁT  

 


 

ÁI NHÂN (Úc Châu)

Úc Quốc, ngày 12-7-2005

Kính Chị Út,

Khi hay tin anh từ giả cõi đời trở về Tiên cảnh, Ðệ nghe như mất mát một cái gì trong thân Ðệ, cái tình thương kính đối với Anh Út không bút mực nào tả cho hết được, dù rằng hai anh em chưa một lần gặp nhau bao giờ, nhưng sợi dây thiêng liêng tương kính nhau nghe như nó có từ tiền kiếp xa xưa đó vậy.

Mấy đêm liền không cầm được giọt lệ lòng mỗi khi nhớ đến Anh Út, Ðệ dự định năm tới về thăm anh để cạn tỏ nỗi lòng của người bạn Ðạo ở tận phương xa. Thế rồi Anh đã ra đi để lại trong lòng Ðệ nỗi thương nhớ vô cùng.

Kính Chị,

Ðệ xin phép được chia sẻ nỗi mất mát đau buồn với chị, nỗi đau buồn khi chị phải xa anh, sự trống vắng người bạn đời phải chịu cái cảnh cô quạnh giữa dòng đời gió bụi.

Tiếng dế kêu đêm đau xót dạ,
Niềm thương khó tả đặng nên lời...

Dẫu biết bến trần là cõi tạm, vay mượn thân xác cát bụi, phải chịu trong vòng sanh tử, nhưng cái tình cảm sanh ly không khỏi làm cho khách trần tuôn châu thấm lệ, giọt lệ cho người bạn đời, giọt lệ cho kiếp sanh ly của dòng đời vay mượn, cái cõi tử sanh của kiếp trần nếu không có cái Ðạo Tâm an ủi, chắc hẵn là cả một nỗi thảm đau không tả hết được.

Chị hãy cố gắng vượt qua nỗi đau buồn ly biệt đó và đi cho trọn bước đường Ðạo trong trường thi công quả chờ ngày trở về thiêng liêng vị hội ngộ cùng anh. Ngày đó là ngày hạnh phúc lắm vậy, cái hạnh phúc thật sự ở nơi cõi thiêng liêng nó lạ thường linh diệu lắm, ở nơi thế gian nầy không có cái chân hạnh phúc đó. Người Ðạo vui khi đến, vui khi đi và muốn cho mọi người cùng vui như họ, trong một kiếp sanh luân chuyển để tạo pháp thân cao trọng nơi cõi thiêng liêng.

Kính Chị,

Ðệ xin gởi cả tấm chân tình thương kính đến chị cùng gia đình với cả tấm lòng chân thật nhất...

Ðệ gởi theo đây bài ai điếu và hai bài thơ tiễn đưa anh về cõi thiêng liêng.

Kính tặng chị và gia đình.

  Thân kính
Tệ Ðệ HUỲNH ANH
 

 


 

AI ÐIẾU

Quán Trần Miền Úc Quốc Ngày mùng một, tháng sáu năm Ất Dậu DL 06-07-2005

Kính Bạn Ðức Nguyên Người Bạn Ðạo nơi cõi Thiêng Liêng.

Ðốt nén tâm hương đưa tiễn bạn,
Nguồn thơ giao cảm khúc chân tình....

Kính Anh,

Anh vội vã về quê để lại trong lòng Ðệ nỗi u hoài không tả, nghiệp văn còn đó, bầu thơ còn đây, sao anh nỡ ra đi bỏ lại bằng hữu ở giữa dòng đời gió bụi, cái gió bụi mịt mờ của một kiếp trần chuyển luân cam khổ.

Duyên xưa ắt hẹn ngàn năm trước,
Duyên Ðạo nặng tình ở cõi Thiêng....

Chính cái duyên ấy, Ðệ dự định sẽ gặp anh, sau khi hoàn tất tác phẩm Ái Nhân Thi Tập làm quà mọn nhã tặng anh, để đền đáp chân tình biết nhau trong cửa Ðạo.

Con đường tấn hóa mong đi mãi,
Ðến chỗ tận cùng Mẹ đợi trông.

Thế rồi anh đã giong ruổi trên con đường tấn hóa vô tận, anh đi đến chỗ tận cùng hư vô tịch diệt, hiệp trong khối linh quang huyền năng vô tận vô biên của Thầy.

Anh đã thật sự trở về Tiểu Thiên Ðịa, cảnh giới của riêng anh cựu vị mà Thầy đã dành sẵn cho con cái thương yêu của Thầy.

Một giấc học thông dòng khổ hải,
Trăm năm đổi xác kiếp trần thay.

Mỗi một kiếp sanh là mỗi lần tạo phẩm vị nơi cõi thiêng liêng thêm cao trọng, mỗi một kiếp chuyển luân chỉ mong đạt được cái tử khí trong sáng trọn lành để tạo liên đài nơi Cực Lạc cảnh, anh đã đi trong trường thi công quả đem cả sở hành phụng sự vạn linh, trao cả quả kiếp nơi tay Thầy vi chủ.

Quí lắm thay! vui mừng bạn đạt được quyền năng giải thoát trên con đường tấn hóa hiệp với Chí Linh. Bạn thật sự sống mãi trong khối Thánh chất thương yêu vô tận của Thầy.

Hạnh đức ngời trong vầng nhựt nguyệt,
Chơn linh tinh tấn ngự tầng Thiên.

Trên bước đường trần gió bụi, với bao nghịch cảnh đổi thay, nghiệp lực thế gian hư ảo cuộc đời không làm cho bạn thay đổi chơn tánh Ðức Nguyên, nguyên căn Thánh Ðức mà Thầy đã ban cho mỗi con cái của Thầy. Bạn đã để lại hạt giống lành chí từ, chí thiện, hạt giống đạo đức ấy đã tô điểm chơn linh bạn, đẹp vẻ căn sinh rực rỡ vô cùng.

Kính Anh,

Quán trần hiu quạnh, chiều nhìn tận cuối chân mây, mượn hạc đưa tin về nơi Tiên cảnh, nỗi lòng của người khách tục khắc khoải u hoài, thương nhớ bạn hiền đáng kính, đáng yêu đã đem cả kiếp trần phụng sự vạn linh với tâm niệm của một nhà chân tu giác tánh.

Mượn chút ý văn viết thành vần thơ giao cảm để tiễn đưa bạn về cõi thiêng liêng.

Mượn gió đưa hương thoảng đến non Thần, cả tấm chân tình thương kính nhất.

Hồn thơ bay đến non Thần
Nương theo cánh hạc từ vân gởi Người...

Thương thay!

Hiển linh xin chứng!

  ÁI NHÂN (Úc Châu)
Cẩn bút
 

 


 

TIỄN BẠN
Về Cõi Thiêng Liêng

 

Tiễn bạn trở về với cảnh Thiêng,
Gởi theo cánh hạc phúc chân hiền.
Quán trần tựa cửa chờ trông bạn,
Chưa cạn nỗi lòng đạo sự riêng.
Xơ xác mây chiều che khuất bóng,
Dòng sông cô quạnh một con thuyền.
Miền đời nhạn tẻ xa xôi nhắn,
Hương quyện thơ hòa đến cõi Thiêng.

Cõi Thiêng phủ sắc từ vân,
Chơn linh hằng sống đảnh Thần đắc duyên...

  Quán trần Úc Quốc
Ngày mùng một tháng sáu năm Ất Dậu
DL 06-7-2005
ÁI NHÂN (Úc Châu)
 

 


 

MỪNG BẠN
Qui Hồi Cựu Vị

 

Rời thuyền cỡi hạc đáo Tiên bang,
Mừng bạn từ đây hưởng đức nhàn.
Trả lại dòng đời thân cát bụi,
Bầu linh thoát tục gánh tình mang.
Hằng sanh dục tấn ngôi xưa ngự,
Ðắc pháp huyền vi của máy tàng.
Hiệp với khối linh quyền Tạo Hóa,
Ðức Nguyên phục vị Phụ Từ ban.

Pháp thân luân chuyển tử sanh,
Nhập trong Thánh thể trọn lành Phật căn...

Quán trần Úc Quốc
Ngày mùng một tháng sáu năm Ất Dậu
DL 06-7-2005
Gởi tấm chân tình Tiễn người Bạn Ðạo Về cõi Thiêng Liêng
ÁI NHÂN (Úc Châu)

 


 

THÀNH TÂM KÍNH ĐIẾU
HIỀN TÀI HỒNG
Bút Hiệu Đức Nguyên
Từ Trần 01-6 Ất Dậu

     
HIỀN
ĐỨC
NHUẬN
ÂN
QUANG
PHỔ
HÓA
CAO
ĐÀI
TỰ
ĐIỂN

Biên soạn rồi in chính Đức Nguyên,
Cao Đài Tự Điển hợp chơn truyền.
Góp phần sưu khảo trang tu học,
Ngưng bút tài bồi phép hóa duyên.
Vui với tinh thần quên khổ bịnh,
Mừng xong sứ mệnh bước du tiên.
Còn nhiều dử liệu đang thành tập,
Sự nghiệp lưu tồn thất ức niên.

HUỆ PHONG
Kính Bút

TÀI
NGUYÊN
SANH
QUẢ
PHÚC
ĐĂNG
TRÌNH
THƯỢNG
GIỚI
LINH
TIÊU
     

 


 

KHÓC ÐỨC NGUYÊN

 

Ôi! Ðức Nguyên ơi! Hỡi Ðức Nguyên!
Âm dương phải chịu cách hai miền.
Màn trời u ám nhìn sao rụng,
Ngọn nến lung linh tiễn bạn hiền.
Việc Ðạo chưa xong đành gác bút,
Nghiệp Ðời đã dứt trở về Tiên.
Năm vần tưởng niệm thay ai điếu,
Gởi tiếc thương theo Bát Nhã thuyền.

  HOÀI TÂN
03-7-2005
(4-6 Ất Dậu)
 

 


 

TIỄN BẠN
Vĩnh Du Tiên Cảnh

 

Ðạo sử dở dang định phận kỳ,
Bạn hiền mãn nhiệm phải ra đi.
Công trình biên soạn đầy tâm huyết,
Phút chốc xa vời phải biệt ly.

Hiển linh xin chứng!

  THANH MINH  

 


 

KHÓC ÐỨC NGUYÊN
(Thất ngôn Trường thiên)

 

Ô hô! gió thảm mây sầu gợn,
Mờ mịt tang thương lấp nẻo đời!
Bạn hỡi từ nay thuyền cách bến,
Ðường trần một bóng bẽ bàng tôi!
Bao nhiêu công sức anh vun đắp,
Một tối ra đi chẳng để lời!
Tự Ðiển Cao Ðài nung chí lớn,
Giải Kinh Thiên Ðạo tạo danh ngời.
Sáu mươi sáu tuổi là bao lúc,
Mười mấy kinh thư để lại đời.
Nhớ thuở chung cùng trên mảnh chiếu,
Chuyện trò quên hẵn phút đầy vơi.
Giờ đây hai ngả âm dương cách,
Kẻ ở người đi luống nghẹn lời!
Ðã biết cõi trần là cõi tạm,
Ai đem thương tiếc để cho người.

Ô hô! gió thảm mây sầu động,
Nỗi nhớ thương anh ruột rối bời!
Nhìn dấu chân còn in trước ngõ,
Người xưa thăm thẳm tuyệt mù khơi!
Mấy năm gần gũi ngàn thu vắng,
Trút gánh phong sương cũng ý Trời.
Bát Cảnh Cung quên chừng sự thế,
Cửu Trùng Thiên gương để cho đời.
Lòng anh gởi trọn pho kinh sách,
Công nghiệp bao năm tưởng đủ rồi!
Chỉ tiếc chưa xong người nối chí,
Tiếp công vun đắp bước đường vơi!
Ngàn năm sử Ðạo còn lưu dấu,
Một kiếp tương dưa đẹp kiếp người.
Ngấn lệ tưởng chừng chưa muốn dứt,
Bóng hình anh còn quẩn bên tôi!
Ðèn khuya thỏ thẻ khơi tâm sự,
Thơ gởi tặng anh chẳng hết lời.
Ðại Ðạo sử vàng còn bỏ dở,
Sao không nán lại viết cho rồi?!

Ô hô! gió thảm mây sầu lộng,
Cố nén cho qua phút ngậm ngùi!
Mà cứ mỗi lần đưa bút viết,
Là lần thương nhớ bạn hiền tôi!
Tử sanh đã biết Thiên Tào định,
Chẳng giữ được anh mệt sức người!
Thương chị từ đây nhà một bóng,
Người xưa nay đã cách xa vời!
Ba trai, còn ở phương trời lạ,
Một gái đường xa khó giúp lời....
Nỗi buồn cô phụ đêm khuya vắng,
Chỉ biết nhìn trăng kiếm bạn đời.
Mây xám bay về che khuất nẻo,
Mây ơi! xin vẹt lối cho người.

Ô hô! gió thảm mây sầu dậy,
Kẻ ở thôn Ðông ngó xóm Ðoài.
Mưa gió dãi dầu ngôi mộ xám,
Vườn xưa vắng trúc lạnh lùng mai!
Tang thương đến thế là như thế,
Thương tiếc đeo theo nỗi thảm hoài?!
Ở cõi hằng sanh anh có hiển,
Hãy lo cho chị bước trần ai.
Về Tiên thanh thản khung trời rộng,
Ðể lại cho nhau mối cảm hoài!
Cái cảnh mẹ già con hải ngoại,
Sớm hôm rồi biết cậy nhờ ai?!
Trăm năm chẳng vẹn tình tơ tóc,
Sự nghiệp đem dâng trước Phật đài.

Bạn hỡi! từ nay cách biệt rồi,
Âm dương hai ngả chạnh lòng tôi!
Nửa dường đứt đoạn tình mai trúc,
Muôn thuở về nương ánh đạo ngời.
Xác lạnh vùi sâu ba tấc đất,
Hồn thiêng lướt nhẹ chín phương trời.
Chơn thần thanh thản nơi Cung Thánh,
Bè bạn mừng anh đẹp kiếp người.

  HÀN SINH
Quí Hạ năm Ất Dậu
(2005)
 

 


 

KHÓC BẠN Ðức Nguyên

I.

Thương tiếc chân tình bạn Ðức Nguyên,
Giả từ thế sự lánh ưu phiền.
Hôm qua hội ngộ còn tâm sự,
Nay lại chia lìa rẽ bút duyên.
Khối óc tinh hoa dồi thánh đức,
Làng thơ tri kỷ khóc nhân hiền.
Bùi ngùi tiễn bạn không ngăn lệ,
Thanh thản anh về nhập cảnh Thiên.

II.

Cảnh Thiên nay đến cõi hằng sanh,
Nguyện vọng như anh đã đạt thành.
Ðại Ðạo Danh Nhân phô rạng rỡ,
Cao Ðài Tự Ðiển rộng thinh thinh.
Tài năng gởi trọn niềm chung thủy,
Trí thức không màng chữ lợi danh.
Cống hiến cuộc đời giây phút cuối,
Tin buồn sùi sụt khóc thương anh.

III.

Thương anh đọc giả ngậm ngùi than!
Một ánh sao rơi quá vội vàng.
Bằng hữu khôn ngăn niềm luyến tiếc,
Gia đình khó nén mạch sầu chan.
Công trình sưu khảo gom lời ngọc,
Ðạo nghiệp điểm tô cậy bút vàng.
Cánh hạc đưa linh về cõi thọ,
Vuông tròn trách nhiệm phước Thiên ban.

IV.

Phước Thiên ban thưởng bậc Hiền Tài,
Giai đoạn bây giờ khó có hai.
Vững chí vững tâm vun Ðại Ðạo,
Xứng công xứng phận đắp Cao Ðài.
Ðêm ngày tận tụy tìm tư liệu,
Năm tháng miệt mài góp ý hay.
Nhớ giọng hiền hòa anh đã nói:
"Thần minh hổ trợ giúp cơ may!"

V.

Cơ may phổ cập để người đời,
Thấu hiểu chơn truyền dạ chẳng lơi.
Học Ðạo Bước Ðầu gìn giới luật,
Cao Ðài Tôn Giáo rõ cơ Trời.
Bút nghiên nặng nghĩa danh lưu mãi,
Ý tứ hiệp vần nét vẫn tươi.
Sửng sốt tin anh rời quán tục,
Lòng đau như cắt nghẹn bao lời.

VI.

Lời thật quí nhau tính đức hiền,
Học trò đạo đức dạ cần chuyên.
Nhớ ơn Hội Thánh luôn kỳ vọng,
Ðáp nghĩa Tôn Sư quyết trọn nguyền.
Soạn sách hoàn thành xong sứ mạng,
Ðoạt cơ siêu thoát nhập cung Tiên.
Chơn linh an hưởng nơi Bồng Ðảo,
Cực Lạc Thái Bình xác nghỉ yên.

VII.

Yên giấc vẹn tròn một kiếp sanh,
Mười lăm tác phẩm rạng thanh danh.
Lưu phương Ðạo sử trang tài trí,
Trẩy dặm đường Tiên bậc chí thành.
Hoa bút ngát hương vần diễm tuyệt,
Văn chương trải tứ ý cao thanh.
Về cung Bạch Ngọc dâng công quả,
Nhớ nghĩa kim bằng dạ sắt đinh.

VIII.

Ðinh ninh hòa hiệp khí tương cầu,
Thuở nhỏ chung trường lứa tuổi nhau.
Sử Ðạo anh luôn bền chí soạn,
Trường công tôi gắng quyết tâm trau.
Bóng chiều đã xế không sờn bút,
Kinh sách còn đây chẳng đổi màu.
Bát Nhã lại đưa người quá vội,
Áng thư vắng bạn thắt lòng đau.

IX.

Ðau xót chia ly nghĩa đạo đồng,
Chạnh tình cố hữu ngắm qua song.
Bóng câu vừa khuất nơi trần thế,
Hồn phách đã lên chốn cõi Bồng.
Mến tiếc Hiền Tài gương đạo đức,
Nhớ thương tri kỷ bạn đồng song.
Quê xưa trở bước hồn thanh thản,
Giọt lệ người thân cứ nhỏ dòng.

X.

Dòng lệ sâm thương khóc bạn hiền,
Bao tình lưu luyến buổi đoàn viên.
Mây che khuất dạng vầng trăng sáng,
Nến chảy thành dòng cảnh lặng yên.
Một kiếp trần ai tròn trách nhiệm,
Hai lăm năm vẹn với lời nguyền.
Tâm hương một nén xin dừng bút,
Thương tiếc chân tình bạn Ðức Nguyên.

Hỡi ôi! Thương thay, Tiếc thay!
Hiển linh xin chứng

  THUẦN KHIẾT
Cẩn bút
 

 


 

HOÀI NIỆM CÔNG ÐỨC
Cố Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng
Bút Hiệu Ðức Nguyên
Qui Vị ngày 1-6 Ất Dậu
(DL 7-7 -2005)

 

Xong rồi sứ mạng trở về Tiên,
Soạn tác nào ai nối Ðức Nguyên!
Tám bốn (1) sử kinh lần lược khảo,
Mười lăm (2) quyển bản được lưu biên.
Vẹn tròn trọng trách trình Thiên Hậu,
Ðầy dủ công lao khấu Ðiện Tiền.
Tam lập ngày đầu thời Phổ Ðộ,
Phước hồng đặc cách hưởng ân Thiên.

  THÀNH ÐỨC
Kính Bút
 

(1) (1984-2005)
(2)
1- Cao Ðài Tự Ðiển.
2- Giải nghĩa kinh Thiên Ðạo và Thế Ðạo.
3- Giới thiệu Tòa Thánh.
4- Thánh Ngôn Hiệp Tuyển hợp nhứt chú thích.
5- Thánh Ngôn Sưu Tập.
6- Ðạo Cao Ðài và các Tôn Giáo lớn trên thế giới.
7- Danh Nhân Ðại Ðạo.
8- Báo Ân Từ, Hội Yến Diêu Trì Cung.
9- Ðiển tích Báo Ân Từ.
10- Nữ Trung Tùng Phận chú thích.
11- Năm quyển sách quí của Ðại Ðạo Cao Ðài.
12- Thuyết Ðạo của Ðức Hộ Pháp từ 1928-1949.
13- Giáo lý và Triết Lý của TDÐN Gabriel Gobron ( Sọan dịch ra Việt ngữ).
14- Các đôi Liển nội, ngoại ô Tòa Thánh.
15- Bước Ðầu Học Ðạo Của Tín Ðồ Cao Ðài.
------Ðạo Sử Cao Ðài viết nửa chừng.

 


 

Quy Hồi Cựu Vị

 




















































 


                     
PHIÊN ÂM  
 

ÐỨC lập thiện hành tạo quả duyên,
NGUYÊN linh giác ngộ tự tâm truyền.
THÀNH danh lịch sử lưu thiên cổ,
ÐẠO nghiệp nhân quần khắc vạn niên.
QUY giả thoát ly trần khổ hậu,
HỒI nhân trực đáo ngọc giai tiền.
CỰU thời lao tứ chung thân nguyện,
VỊ ngự liên đài đắc Phật Tiên,

  Thiên Vân
QUÁCH VĂN HÒA
 

 


 

THƠ ÐIẾU ÐỨC NGUYÊN

 

Một kiếp trần lao hỏi được gì?
Sau khi oằn gánh dứt ra đi.
Văn Ðàn muôn thuở danh lưu giữ,
Ðạo nghiệp nghìn thu sử chép ghi.
Gắng chí lo đời gây thiện quả,
Dồi công vẹn Ðạo thể từ bi.
Ðức Nguyên anh hỡi! giờ như nguyện,
Hồn phách nhẹ nhàng cực lạc quy.

  Thiên Vân
QUÁCH VĂN HÒA
 

 


 

THƯƠNG TIẾC
Hiền Tài NGUYỄN VĂN HỒNG
Bút Hiệu Ðức Nguyên

 

Vĩnh biệt thiên thu bậc trí tài,
Mất ông rồi, khó kiếm người thay!
Góp gom châu ngọc lưu kinh sử,
Phân tách vàng thau trước Phật đài.
Một phút nhẹ nhàng lìa thế tục,
Ngàn năm thanh thản đến Thiên Thai.
Công trình để lại hơn kho báu,
Ðời Ðạo đều thương tiếc nhớ hoài.

Nhớ hoài lập đức: Ðức còn Nguyên,
Nay bỏ xác trần đến cõi Tiên.
Ðại Ðạo Danh Nhân gương chói rạng,
Cao Ðài Tự Ðiển sử lưu truyền.
Công trình sưu khảo ngàn muôn thuở,
Sự nghiệp vĩnh tồn thất ức niên.
Ðầy đủ hành trang về bái mạng,
Nguyện cầu Bạch Ngọc hưởng ân Thiên.

  HỒNG ÂN
Kỉnh Bút
 

 


 

THƯƠNG TIẾC ÐỨC NGUYÊN

 

Ðức Nguyên ơi!
Nhìn hương án tâm tư đây thống thiết,
Trước mộ phần là nơi vĩnh biệt kể từ đây.
Nói làm sao cho cạn tấm tình nầy,
Ðối với bạn không bao giờ khuây khỏa đặng.

Thương tiếc đôi lời hỡi Ðức Nguyên,
Ðường mây nhẹ tách dặm về tiên.
Dương trần những ngỡ chung trường Ðạo,
Cõi thọ nào hay tẽ bách thuyền.
Danh tánh còn bia nơi sách sử,
Tiên linh mãi rạng chốn đài liên.
Sáu mươi sáu tuổi dày công quả,
Ðắc lịnh Hư Cung đáo cõi Thiên.

Vô cùng thương tiếc

  THIỆN TRƯỜNG  

 


 

ÐIẾU ÐỨC NGUYÊN

 

Sáu sáu xuân xanh quẳng gánh đời,
Xếp lời hứa hẹn Ðức Nguyên ơi!
Anh đi lặng lẽ không tin tức,
Tôi được hay sau luống rã rời.
Ngó đến Sài Thành mây phủ kín,
Trông về Cực Lạc lệ tuôn rơi!
Nguyện cầu Từ Phụ nghe nghèn nghẹn,
Ban phúc cho anh vẹn Ðạo Trời.

  DÂN HUYỀN  

 


 

NHỚ CÔNG ÐỨC BẠN

 

Tin bạn Ðức Nguyên khuất núi rồi!
Bàng hoàng tuôn chảy lệ lòng tôi.
Sử kinh ghi chép tròn công đức,
Hạnh kiểm dồi trau vẹn Ðạo Ðời.
Nhựt tụng giải rành ôm địa lợi,
Thánh ngôn phân cạn giữ thiên thời.
Từ đây u hiển tuy xa cách,
Gặp gỡ nhờ trong giấc mộng thôi.

  TỬ TRÌNH  

 


 

THÀNH KÍNH PHÂN ƯU

 

Sanh tử thường hành âm chất vẹn,
Tử qui hạnh hưởng đức ân tròn.


Ðột ngột hay tin Dượng mãn phần,
Nguyễn Hồng xa lánh cả người thân.
Hiền Tài trước tác thuần Kinh Ðiển,
Thi Sĩ hành văn hợp thế trần.
Cõi tạm trả rồi căn quả kiếp,
Thiêng liêng tiếp nối nghiệp nguồn ân.
Nguyện cầu Từ Phụ chan hồng huệ,
Phất phướn Tiêu Diêu phục vị Thần.

  HẢI SƠN  

 


 

ÐIẾU BIỆT ÐỨC NGUYÊN

 

Một đóa hoa tiên rụng nữa rồi!
Ðức Nguyên thoát tục cảm thương ôi!
Sinh tiền vun quén mầm âm chất,
Tử hậu bảo lưu cội nghĩa đời.
Bằng hữu tựu tề giờ vĩnh biệt,
Ðồng môn tham dự phút chia phôi.
Chân thành sớt thảm cùng tang quyến,
Khấn nguyện anh linh thuận lẽ Trời.

  HẢI SƠN  

 


 

VẦN THƠ TƯỞNG NIỆM
Cùng Tang Gia Hiếu Quyến

Ngưỡng đạo đồng
Thành kính tâm hương
Nguyện anh linh cố Hiền Tài
Nguyễn Văn Hồng tiêu diêu
Cõi thiêng liêng hằng sống

 

Công trình tự tại lẫn công phu,
Niên Ịạo tám mươi phúc vận trù.
Dụng khối tinh thần kinh điển giải,
Dù tròn tam lập phỉ đường tu.

Chuông trống đưa linh trỗi rập rền,
Vân đài tỏ rạng tuổi cùng tên.
Hồng ân chan chứa căn nguyên rỡ,
Phướn lệnh triều nghi phút nhập Ịền.

Ịền vàng chiếu diệu ánh huyền linh,
Bồng Ịảo uy nghi đậm sắc quỳnh.
Tâm đức bảo hòa gương chí thiện,
Hằng sanh giục tấn rạng công trình.

  HOÀNG LAN  

 


 

TÌNH PHU PHỤ

 

Nghiệp Ðạo còn lưu tên bạn ngọc,
Ðường Tiên trở gót hỡi phu lang!


Ve sầu rả rích đoạn tơ loan,
Biển ái cuộn trôi nghĩa đá vàng.
Ngọc Nữ căn xưa cùng hứa hẹn,
Tiên Ðồng vị cựu tiếp băng ngàn.
Mưa chiều quốc thảm cành đơn lẻ,
Nắng quái tòng xao sắc úa tàn.
Thê tử nghẹn ngào vòng tiễn biệt,
Nghìn thu cổ mộ gió reo đàn.

  HOÀNG LAN
Ðất Thánh
Cẩn Bái
 

 


 

Khu Phố 4 Thị Trấn Hòa Thành Tây Ninh
(ngày 5 tháng 6 Ất Dậu 2005
Thân gởi bạn Hồng Ân
Ngự Sử Văn Ðàn Gíó Ðông
Vườn Thơ Tiền Giang - Tây Ninh

CẢM NHẬN

Nên Thanh Vân xin điếu muộn Em Hồng đã mất.

 

Khéo trêu con Tạo đã an bài,
Ấm ức nên đây biết trách ai?!!...
Kẻ dữ nghênh ngang không thể lệ,
Người lành trái lại chẳng còn dai.
Dịch kinh viết sử phơi gan mật,
Yêu Ðạo thương dân trổ mặt mày.
Ngòi bút Ðức Nguyên chưa ráo mực,
Vô cùng mến tiếc một Hiền Tài...

Vô cùng thương tiếc một nhơn tài,
Lời nói tin sương của Thiện Khai.
-Uổng quá anh! em Hồng đã mất..
-Tử Trình điện báo sáng mòng hai.
-Vợ chồng Sáu Ấn đi thành phố,
Anh nhớ làm sao cũng có bài.
Ðiếu muộn bởi vì chưa biết mặt,
Trong đời tri kỷ dễ không ai.

Xin phân ưu cùng gia đình tang quyến và các bằng hữu làng văn của em, Hồng là một Hiền Tài Ðạo Cao Ðài rất hiếm với câu: "Chưa biết nhau mà đã cố nhân rồi!"
 

  THANH VÂN CƯ SĨ Tây Ninh  

 


 

DIỄN VĂN TIỄN BIỆT
Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng
Ðêm 29-5 Rạng ngày 01-06 năm Ất Dậu
5-7-2005

 

Tiếc thương một bậc Hiền Tài,
Hồi nguyên cựu vị, ưu hoài đệ huynh.


Huynh có biết thâm tình nghĩa nặng!?
Khắp nơi nơi thiếp lặng tâm can.
Tỷ, huynh, đệ, muội bàng hoàng,
Khi nghe ai tín đoạn tràng đau thương.

Dẫu biết rằng trần dương tạm bợ,
Ðến học hành trả nợ tiền khiên.
Hoàn thành sứ mạng thiêng liêng,
Quay về cõi lạc an nhiên phận mình.

Nhưng ở thế vạn linh thương tiếc,
Bậc văn tài trung liệt hy sinh.
Tư tưởng cao đẹp quang minh,
Tấm lòng từ ái hòa mình chúng sinh.

Huynh sống mãi trong tình Tạo Hóa,
Ðể lại đời những đóa hoa thơm.
Cao Ðài Tự Ðiển Sử cương,
Phổ thông triết lý tình thương đại đồng.

Hai lăm (25) năm đêm ròng nghiên cứu,
Một công trình hi hữu thế gian.
Dù cho kho báu bạc vàng,
Làm sao sánh đặng mấy tàng Ðạo văn.

Dù bỏ xác hồn thăng Tiên giới,
Nói gì đây ? Huynh hỡi! Hồng ơi!
Ðức Nguyên bút hiệu sáng ngời,
Hạ trần dẫn độ bao người mê tân.

Khai trí sáng trong ngần khách tục,
Mở tâm hiền kịp lúc thăng hoa.
Thương yêu, tiến hóa, dung hòa,
Cộng đồng tín hữu nhận quà từ huynh.

Nay huynh trở lại Thiên đình,
Mong sao gia hộ Ðạo Huỳnh phục nguyên.
Hội Thánh thống nhất giáo quyền,
Phái, chi hiệp một Ðạo Thiên nhiệm huyền.

Giã từ huynh với tình riêng,
Giúp cho gia quyến con hiền noi theo.

  Tệ Sĩ NGUYỄN HỮU NHƠN
(Chí Ðạt)
 

 


 

BÀI TẾ THI SĨ Ðức Nguyên

 

Dẫu biết mệnh Trời rành định sẵn,
Nhưng hung tin nghe vẫn xót đau.
Dạ bồi hồi thầm trách trời cao,
Tạo ly biệt một kiếp người bao nỡ?
Xem "Tự Ðiển" Dượng đêm ngày trăn trở,
Con phục thầm lòng pha lẫn xót xa.
Ðạo hay đời mà lắm nỗi can qua,
Tháng ngày vất vả ai nào thấu hiểu.
Ðời còn nhiều bận bịu,
Sao Dượng đành dứt bỏ kiếp phù sinh?
Sử Ðạo đương tầm dang dở chữa nguyên hình,
Về thượng giới Dượng tầm tiên thoát tục.
Bỏ lại vợ con đêm ngày côi cút,
Cùng bạn tâm đồng với nỗi xót xa.
Sáu mươi sáu năm sức vóc chưa già,
Ði sớm quá để người người tiếc nuối.

Nay trước mộ phần
Con thành tâm cầu nguyện hồn thiêng,
Nơi chín suối Dượng được siêu thăng tịnh độ chốn Bồng Lai.

  Thứ nữ Vạn Năng
BÙI THỊ KIM CÚC
 

 


 

BÀI AI ÐIẾU
Dượng Chín Ðức Nguyên

 

Sáu mươi sáu tuổi lánh xa trần,
Ngôi cũ Dượng về đặng khỏe thân.
Tạc dạ ân sâu sầu lắm nỗi, (1)
Ghi tâm nghĩa cả kỉnh đôi vần.
Cõi thiên nhẹ thoát về tiên cảnh,
Trường thế phủi rồi bỏ xác thân.
Khẩn nguyện hương linh con kính bái,
Chúc cầu hồn Dượng được siêu thăng.

  Thứ nữ Vạn Năng
BÙI THỊ KIM CÚC
 

(1) Dượng Chín Ðức Nguyên đã hoàn tất việc in ấn những bài thi điếu thi sĩ Vạn Năng là Thân Phụ của cháu.

 


 

VẦN THƠ KÍNH ÐIẾU
Kính phân ưu cùng tang quyến Hiền Huynh Ðức Nguyên
Kính nguyện hương hồn Thi hữu Ðức Nguyên Siêu thăng Cực Lạc

 

Thơ tiễn Hiền huynh nghẹn cả vần,
Ðức Nguyên thi hữu ngự đài vân!
Tâm hương khấn nguyện cao Thiên vị,
Bát Nhã thuyền đưa đến đảnh Thần.

Duyên trần đã mãn biệt trần ai!
Cỡi hạc về Tiên nhẹ gót hài.
"Thánh Giáo" sưu tầm người mến chuộng,
Công trình biên soạn mực chưa phai.
Chạnh niềm tử biệt tâm đòi đoạn,
Xót cảnh sinh ly dạ cảm hoài!
Sáu sáu tuổi đời xong nghiệp thế,
Vô cùng thương tiếc bậc Hiền Tài.

Tài đức vẹn toàn nợ thế xong,
Ðường mây thư thả cánh chim hồng.
Anh đi thanh thản niềm siêu thoát,
Chị ở sầu vương nỗi nhớ mong.
Quạnh quẽ đèn tàn chiu chít bạn,
Bơ vơ bóng lẻ hắt hiu lòng!
Vần thơ điếu muộn, phân ưu muộn,
Sống ở thác về luật Hóa Công.

  ÐAN QUẾ
Kính bút
 

 


 

NGUYỆN CẦU

 

Ánh hồng vụt tắt luật tuần hoàn,
Thiên vị nâng cao chốn tịch san.
Thế tục vui chi mà lưu luyến,
Thiên đình quí hiển lại thừa nhàn.
Thê nhi tiếp nối đường nhân ái,
Tổ phụ chào mừng phẩm vị sang.
Kính chúc Hiền Huynh an lạc cảnh,
Phò trì con cháu chốn trần gian.

  PHẠM THANH
(2005)
 

 


 

TIỄN BẠN

 

Một đóa hoa đời đã biến thiên,
Vĩnh hằng chốn cũ bạn hồi nguyên.
Bao năm tu học bòn âm chất,
Một thuở gầy nhân rải thiện duyên.
Kinh điển xưa, ra công chú giải,
Gương lành nay quét sạch oan khiên.
Anh linh siêu thoát miền Tiên cảnh,
Lạc thú nào hơn, hỡi Ịức Nguyên?!...

Nguyên căn nay đã thọ ân lành,
Chẳng hổ Hiền Tài của kiếp sanh.
Nương bóng Từ Bi bao thuở để,
Nép mình cửa Phạm xứng nêu danh.
Yêu thương thử lửa bền son sắt,
Khổ hạnh dồi trau lóng trược thanh.
Sáu sáu an nhiên gìn hải thệ,
Hồi quê cựu vị phúc viên thành.

  PHẠM THANH
27/7/2005
 

 


 

HOÀI NIỆM ÐỨC NGUYÊN

 

Nhân sĩ Ðức Nguyên đã mất rồi,
Kiếp người chỉ có bấy nhiêu thôi.
Ở đời trí thức bền tâm huyết,
Vào Ðạo Hiền Tài xứng vị ngôi.
Giáo lý Cao Ðài sưu khảo luận,
Pháp môn Ðại Ðạo triết nung nhồi.
Tuổi xuân sáu sáu duyên trần mãn,
Kinh điển lưu truyền hậu thế soi.

  LẠC ÐẠO  

 


 

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC
Cố Thi Sĩ Ðức Nguyên

 

Nhẹ bước đường mây lánh bụi hồng,
Người đi muôn dặm hết chờ mong.
Ngậm ngùi đất khách con rơi lệ,
Ãm đạm trời sương vợ nhớ chồng.
Năm tháng sum vầy vui họp mặt,
Phút giây tiễn biệt quá đau lòng.
Tâm hương thắp nén dâng lời nguyện,
Thanh thản linh hồn nhập cõi không.

  TRÂN CHÂU  

 


 

ÐIẾU THI KHÓC BẠN

 

Ðổ lệ đau buồn mất Ðức Nguyên,
Lòng tôi thương tiếc bậc tài hiền.
Thông minh dịch sách lời phân rõ,
Huệ trí viết bài giải Thánh Tiên.
Nguồn cội đạo tâm thần trợ bút,
Nhân duyên đức trọng pháp linh huyền.
Ðiều chi nghịch ý về Trời sớm?
Lý giải bạn truyền thất ức niên,

Hỡi ôi! thương thay, tiếc thay!
Hiển linh xin chứng!

  TRÍ HUỆ  

 


 

THƯƠNG TIẾC ÐỨC NGUYÊN

 

Ngậm ngùi tiễn biệt vị Hiền Tài,
Nương phướn Thượng Sanh lộng gió bay.
Xếp lại bút nghiên trang sử Ðạo,
Ngưng biên giáo pháp sách Cao Ðài.
Về chầu Bạch Ngọc chờ thuyên bổ,
Nhận lịnh Giáo Tông sẽ đáo lai.
Ðể kịp hành trình sang tứ chuyển,
Lập đời thánh thiện đức minh khai.

  AN NHƯ  

 


 

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC
Cố Thi Hữu Ðức Nguyên

 

Ðột biến Ðức Nguyên đã mãn phần,
Công thành danh toại hưởng Thiên ân.
Tìm tòi điển tích trong Tôn Giáo,
Sưu tập ngôn từ của Thánh Nhân.
Ðạo Sử lưu truyền đầy nghĩa cả,
Văn Ðàn xướng họa vẹn tình thân.
Tuổi đời sáu sáu nay tròn phận,
Cầu nguyên chơn linh ngự đảnh Thần.

  HUỆ ÐỨC  

 


 

THÀNH KÍNH PHÂN ƯU

 

Hồng trần đã dứt nợ trần ai,
Thương tiếc Ðức Nguyên giấc ngủ dài.
Ðời đạo sanh tiền chung mối một,
Tiên phàm rẽ lối cảnh chia hai.
Ðầu non mây bạc vành khăn trắng,
Phước địa mồ xanh lấp thể hài.
Cầu bạn siêu thăng về đất Phật,
Vượt qua tam giới kiến Như Lai.

  BẠCH NHẠN  

 


 

CHIA BUỒN
CÙNG GIA ÐÌNH THI BÁ ÐỨC NGUYÊN

 

Thuyền hạnh trương buồm về bến giác,
Khách hiền thẳng lối đến Thiên Thai.


Cội Ðạo chiều thu đổ nhánh rồi,
Tiếc người danh sĩ xót tình tôi.
Ðức Nguyên thi bá hồi Tiên cảnh,
Chức Sắc Hiệp Thiên lãnh mạng Trời.
Tin đến Hiền Tài xong trách nhiệm,
Lời tôn Thánh Thể vẹn lòng phơi.
Tâm hương khấn vái cao thăng vị,
Ðộ dẫn quần sanh thoát nghiệp đời.

Ðảo Vận:

 
 

Bồng Ðảo xa chơi rảnh nợ đời,
Cảm người đức hạnh tấm gương phơi.
Mười lăm quyển sách khuyên hành Ðạo,
Vạn tiếng chơn ngôn dạy của Trời.
Hạng mã công trình lưu bút tích,
Ða văn quảng kiến cảm lòng tôi.
Năm vần thơ điếu thành tâm khấn,
Mừng chúc hiền huynh đạt vị rồi.

  TRƯỜNG THỌ  

 


 

THI ÐIẾU ÐỨC NGUYÊN

 

Bạn đã ra đi rảnh nợ đời,
Tình buồn đôi ngã biệt đôi nơi.
Ðể thương cho khách sầu chan chứa,
Ðể nhớ về ai thảm sụt sùi.
Bến cũ thuyền từ, thuyền đã tới,
Non nhân cánh hạc bạc bay rồi!
Giọt buồn mỗi độ hoàng hôn xuống,
Thương tiếc người thân tỏ mấy lời.

  HOÀI BẢO PHƯƠNG  

 


 

THƠ KÍNH ÐIẾU

 

Kính điếu năm vần Bác Ðức Nguyên,
Ðường mây nhẹ bước đến nhà Tiên.
Cõi trần từng lập dày công đức,
Nẻo Ðạo hằng tu sáng bậc hiền.
Chân lý phơi bày gương huệ bút,
Quang năng giáo hóa khách trần duyên.
Tiêu diêu rày đã về ngôi vị,
Triều kiến Ngọc Hư phép diệu huyền.

  NGỌC ÐỨC  

 


 

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC
Chú Ðức Nguyên

 

Ðức Nguyên thanh thản đến Bồng Lai,
Ðạo sử bia danh tiếc mệnh tài.
Người dịch kinh thi nhuần trí tuệ,
Hồn về nước nhược dứt trần ai.
Tâm linh uyên bác còn vang vọng,
Ngọn bút tinh ba gắng miệt mài.
Biển Thánh lần dò chưa thỏa nguyện,
Chuyến đò Tạo Hoá tỉnh cơn say.

Say Ðạo, say thơ cuối cuộc đời,
Nằm bên án sách dạ chơi vơi.
Sao băng lành lạnh mờ song cửa,
Chương mục dở dang hết tuổi Trời.
Mến tiếc Hiền Tài hoa bút rụng,
Thương sầu văn uyển hạt châu rơi!
Phải chăng Phổ Thế tròn Thiên mệnh,
Cầu nguyên chơn linh phẩm rạng ngời.

  BẠCH LINH CHI  

 


 

VẦN THƠ ÐIẾU ÐỨC NGUYÊN
Nhà Thơ Kiêm Soạn Gia Sử Ðạo

 

Một vì sao xẹt giữa lưng trời,
Báo hiệu Ðức Nguyên lúc dứt hơi.
Ðể lại làng thơ người tiếc nuối,
Còn vương cửa Ðạo bạn bồi hồi.
Thương vì trí lực dày công thiện,
Xót bởi tài năng lắm nghĩa đời.
Ðốt nén hương lòng vào tưởng niệm,
Nguyện cầu cõi thọ ngự cao ngôi.

  THANH HƯƠNG  

 


 

KÍNH ÐIẾU
Thi Huynh Ðức Nguyên

 

Ðức Nguyên sao vội bỏ đi xa,
Tìm đến non Tiên lánh cửa nhà.
Ðạo Sử hàng hàng lưu bút tích,
Hiền Tài mãi mãi biệt trăng tà.
Người đi vương vấn hồn thi khách,
Kẻ ở ngậm ngùi ngọn bút hoa.
Trước án tâm thành xin khẩn nguyện,
Thung dung an lạc cõi Thiên Tòa.

  HUYỀN NGA  

 


 

AI ÐIẾU ÐỨC NGUYÊN

 

Ðức Nguyên về với cõi huyền linh,
Bát Nhã thoàn đưa ghé Tổ Ðình.
Hành lễ tư gia Thành Phố Bác,
Xây mồ Thánh Ðịa Tỉnh Tây Ninh.
Viết pho Từ Ðiển Cao Ðài Giáo,
Ra sách danh đề Giải Nghĩa Kinh.
Sanh ký Hiền Tài, tài xứng đáng,
Tử qui hoàn hảo mấy công trình.

  TAM LẬP  

 


 

THI ÐIẾU ÐỨC NGUYÊN

 

Ðức Nguyên nay vội tách xa miền,
Giã biệt cõi trần đến cảnh Tiên.
Viết sách sưu tầm kinh, giáo lý,
Dứt hơi an lạc phúc căn duyên.
Thánh tâm tô điểm tươi nền Ðạo,
Hoa bút uyên thâm rạng phẩm Hiền.
Công quả vuông tròn về vị cũ,
Cao Ðài rạng rỡ sử xanh biên..

  KIM HƯỜNG  

 


 

THÀNH KÍNH CHIA BUỒN
Gia Ðình Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng
Bút Hiệu Ðức Nguyên

 

Kinh Cao Ðài Tây Ninh có câu:
Hồn Trời hóa trở về Tiên cảnh,
Xác đất sanh đến lịnh phục hồi.


Tin đến anh Hồng tách bến trần,
Chuyến đi mãi mãi biệt xa ngần.
Tử qui, danh để nhân trung tín,
Sanh ký, gương lòa thiện mỹ chân.
Phẩm trật Hiền Tài noi bước giáo,
Văn Ðàn thi sĩ nối tiền nhân.
Ðạo đời vẹn phận bia vàng tạc,
Cửa Thánh rước người hưởng huệ ân.

  NGỌC LÂM SƠN
Trường Hòa
 

 


 

KHÓC CỐ HIỀN TÀI NGUYỄN VĂN HỒNG
Bút Hiệu Ðức Nguyên

 

Anh Ðức Nguyên, Anh Ðức Nguyên!
Nghìn thu vĩnh biệt dáng anh hiền.
Dày công soạn thảo mười lăm quyển,
Nhọc trí khảo biên một bản quyền.
Ðể nhớ Văn Ðàn thương luyến tiếc,
Ðể thương bằng hữu nhớ sầu miên.
Hương lòng thành kỉnh cầu siêu thoát,
An ngự hồn linh ở cõi thiên.

An ngự hồn linh ở cõi thiên,
Sông mê xa lánh dứt ưu phiền.
Danh thơm nhân sĩ làu kinh sử,
Tiếng để Hiền Tài quẳng bút nghiên.
Ðạo sử dở dang nơi quán tục,(1)
Công trình đầy đủ chốn thiêng liêng.
Văn tinh tắt lịm ngời gương sáng,
Anh Ðức Nguyên, Anh Ðức Nguyên!

  LAN CHI  

(1) Ðạo sử đang soạn nửa chừng từ năm 1984 đến 2005 đã soạn tất cả 15 quyển ấn tượng nhất là bộ Cao Ðài Tự Ðiển thật tuyệt vời, rất công phu biên tập, lao tâm nhọc sức vô cùng , trân trọng kính tặng tuyệt tác.

 


 

NGẬM NGÙI THƯƠNG TIẾC Ðức Nguyên

 

Ðức Lý ban ân sớm Ðức Nguyên,
Môn đồ nối gót đến non Tiên.
Tầm tòi mất mác, kinh hao hụt,
Ðóng góp đủ đầy quyển tự nhiên.
Trì chí, gió cuồng nhưng vững bước,
Hiến thân ngọn đuốc há chùn nghiên.
Rạng ngời bút hiệu danh Hồng khắp,
Ðất Thánh còn ai để trọn nguyền!

Nguyền trọn chưa xong vội lánh trần,
Ðể thương nỗi nhớ cả người thân.
Mất đi ánh sáng soi tâm đạo,
Tắt lịm đêm dài mến nghĩa nhân.
Có phải xuống trần gieo luyến tiếc?
Rồi sao biệt dạng hỏi thăm lần.
Thiên Công định kiếp đành nhanh thế!...
Còn mất bụi đời tỏ tánh chân...

  PHÙNG XUÂN  

 


 

KÍNH ÐIẾU
Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng
Bút Hiệu Ðức Nguyên
Soạn biên Bộ Cao Ðài Tự Ðiển Sử Kinh Thế Ðạo

 

Tin buồn xúc động giọt buồn rơi,
Vĩnh biệt Ðức Nguyên vĩnh biệt rồi.
Quảy gánh sử kinh chầu cửa Phật,
Ôm chồng Từ Ðiển bái cung Trời.
Ðua chen vật chất bao phiền lụy,
Tôi luyện tinh thần lắm thảnh thơi.
Sáu sáu tuổi đời Bia mãi tạc...
Nguyện cầu Thầy Mẹ sớm thăng ngôi.

Sui gia mới kết vội chia phôi,
Vĩnh biệt Ðức Nguyên ôi hỡi ôi!
Tự Ðiển Cao Ðài đàng mở rộng,
Sử kinh Thế Ðạo nỡ buông trôi.
Nhớ nhung tình nghĩa lòng da diết,
Tưởng mối thông gia dạ rối bời.
Kẻ mất người còn muôn giọt thảm,
Ngậm ngùi luyến tiếc mãi trong tôi.

  Hiền Sỹ NGUYỄN VĂN BẢNH  

 


 

THƠ ÐIẾU

 

Tin buồn ngơ ngẩn cả lòng tôi,
Mới đó Ðức Nguyên quá vãng rồi!
Sự nghiệp văn chương đành dứt bỏ,
Cuộc dời thi phú nỡ buông trôi.
Ðường trần thành trụ màu mây nước,
Nhân thế họp tan cảnh bể dâu.
Tròn phẩm Hiền Tài công quả đủ,
Trường sinh đoạt pháp Ngọc Hư chầu.

  VĂN THIỆN  

 


 

THƯƠNG TIẾC ÐỨC NGUYÊN

 

Chạnh ngắm mưa mùa tiếc Ðức Nguyên,
Vội đi cho bặt tiếng thơ hiền....
Chơn linh dầu đã thông đường hạc,
Tác phẩm hãy còn đượm mối duyên.
Ðất Thánh một lòng vun cội Ðạo,
Cõi Trời muôn thuở sáng ngôi Tiên.
Cầu Ơn Trên độ hồn siêu thoát,
Ánh đức rạng ngời nhập bổn nguyên.

  TINH SẮC
Quí Hạ Ất Dậu
(2005)
 

 


 

KHÓC ÐỨC NGUYÊN

 

Kết chuỗi thơ buồn khóc Ðức Nguyên,
Tao nhân đồng hội lại đồng thuyền.
Làng văn xưa đã thuần văn chất,
Bạn bút nay đành bỏ bút nghiên.
Chẳng lẽ chán đời mong lánh tục,
Hay là mến đạo muốn về thiền.
Hòa thơ kỉnh điếu người Hiền Sĩ,
Cõi thọ an nhàn hưởng phúc duyên.

  VĂN HÒA  

 


 

VĨNH BIỆT ÐỨC NGUYÊN
Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng

 

Ðức Nguyên thôi đã biệt nhau rồi!
Ðể tiếc gia đình bạn khắp nơi.
Quẳng gánh đồ thư về cõi Thánh,
Ðoạn tình thê tử lại cao ngôi.
Sáu mươi sáu tuổi tròn tam lập,
Ba mấy năm dư vẹn đạo đời.
Kế tục từ đây ai tiếp nối?
Ðức Nguyên thôi đã biệt nhau rồi!

  KHIẾT VÂN  

 


 

THƠ ÐIẾU ÐỨC NGUYÊN

 

Mến tiếc Ðức Nguyên bậc sĩ hiền,
Nay rời cõi tạm bái triều Thiên.
Ðoạn tình phụ tử về non Thánh,
Dứt nghĩa tào khang đến động Tiên.
Gắng sức sưu tầm phô chánh giáo,
Dày công nghiên cứu phổ chơn truyền.
Nguyện cầu Từ Phụ ban ân huệ,
Phẩm vị vĩnh hằng hưởng phước duyên.

  NGHĨA MINH  

 


 

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC
Hiền Tài NGUYỄN VĂN HỒNG
Nhà Thơ Ðức Nguyên

 

Bạn Hồng ơi! Hỡi bạn Hồng,
Giờ đây bạn đã thong dong cõi trời.
Hôm nào bạn ghé nhà chơi,
Hàn huyên việc Ðạo bạn tôi tâm đầu.
Bây giờ bạn đến Cung Ðâu (Suất),
Gặp Long Thành đã về chầu Huyền Vi.
Hai anh vội vã ra đi,
Tám lăm (1985) tôi cũng du di về trời.
Hai mươi ngày lịnh phục hồi,
Hồng Hương đã đến thăm tôi tường trình.
"Sách Ðạo còn lắm chông chênh,
Xin anh cầm bút đáp đền ân sư".
Thuyền từ ban thuận đường tu,
Tháng ngày viết sách để bù nghĩa sâu.
Văn Hồng vạn thuở công đầu (TNST),
Ðức Nguyên một thoáng đẹp câu thơ thần.

  VÂN ÐẰNG
Kính Ðiếu
 

 


 

TIẾC THƯƠNG
Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng
Bút Hiệu Ðức Nguyên

 

Ðức Nguyên người đã đi rồi!
Thời gian lặng lẽ buồn trôi lạnh lùng.
Ðắm nhìn vào khoảng mông lung,
Tiếc thương một bậc sĩ hùng tri âm.

Anh Ðức Nguyên, Anh Ðức Nguyên ôi!
Bút nghiên quẳng lại để cho đời.
Văn đàn bằng hữu mong tương hội,
Quán tục hiền nhân đã biệt rồi.
Gương sáng trần gian người mẫn thế,
Ngôi xưa Bồng Ðảo bậc ưu thời.
Nguyện cầu Từ Phụ hồng ân rưới,
Siêu thoát hồn linh hưởng phước Trời.

  HÀN SANG  

 


 

KHÓC BẠN Ðức Nguyên

Kính trao về anh linh cố Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng bút hiệu Ðức Nguyên, đồng kính gởi chị Ðức Nguyên và các cháu, xin chân thành cầu nguyện Ơn Trên Ðức Chí Tôn, Ðức Phật Mẫu ban bố hồng ân cho anh linh bạn Ðức Nguyên đời đời được hưởng phép siêu thăng nơi cõi thiêng liêng hằng sống.

Xin chia buồn cùng chị và các cháu.

 

Ðôi nẻo ngàn năm cách,
Bạn về chốn Bồng Lai.
Dung nghi xin giữ lại,
Tự Ðiển Ðạo Cao Ðài.

Lệ chảy trong lòng mắt,
Ðời đời nhớ Ðức Nguyên.
Tiên phàm giờ cách biệt
Tìm đâu Hiền Tài hiền?!...

  HƯNG HUYỀN  

 


 

Thương Tiếc Ðức Nguyên

 

Sáu mươi sáu tuổi hưởng ân Thiên,
Bạn đã bỏ tôi lánh thị thiền.
Nương phướn Từ Bi về Bạch Ngọc,
Mang chồng phương cảo hội Ðào Nguyên.
Con buồn nỗi hiếu rơi điều tủi,
Tôi nhớ linh xưa đổ lệ nguyền.
Tự Ðiển Cao Ðài lưu giải thích,
Công lao của bạn rạng muôn miền.

Cầu anh linh bạn vui hằng sống,
Hưởng phép siêu thăng cõi diệu huyền.

  Quý hè Ất Dậu 2005
HƯNG HUYỀN
Nguyễn Thanh Hừng
 

 


 

KÍNH ÐIẾU
Hiền Tài NGUYỄN VĂN HỒNG

 

Tin đến bùi ngùi tiếc Ðức Nguyên,
Tài cao còn khỏe vội về Tiên.
Công viên thỏa nguyện chầu Từ Phụ,
Quả mãn cam đành xếp bút nghiên.
Dẫn giải Tân Kinh tròn mấy bộ,
Sưu tầm Thánh Giáo rất nhiều thiên.
Quên mình lập đức tô Thiên vị,
Muôn kiếp thảnh thơi Cực Lạc miền.

  NHẬT NGHIÊU  

 


 

KÍNH ÐIẾU
Thi Hữu Ðức Nguyên

 

Thêm một nhà thơ đã tách rời,
Theo đò Tạo Hóa lướt trùng khơi.
Khi còn cõi tục nương giềng Ðạo,
Nay thác cung Tiên tựa bệ Trời.
Lối cũ văn đàn tươi đậm nét,
Ðường xưa thi hữu vội ly bôi.
Ðể niềm thương tiếc cho thân tộc,
Khóc tiễn người đi khuất nẻo đời.

  MỘNG VÂN  

 


 

KÍNH ÐIẾU HIỀN SĨ
Soạn Giả Ðức Nguyên

 

Ðức Nguyên Hiền Sĩ lướt Tây Phang,
Ðồng Ðạo hay tin luống ngỡ ngàng.
Công nghiệp bao năm tầm giáo lý,
Chơn thần mấy khắc lánh trần gian.
Tàng thư, sưu khảo còn lưu đó...
Kế chí, ai người tiếp dở dang...
Mến tiếc tài nhân đời sớm khuất,
Phồn hoa giũ sạch ngự Thiên đàng.

  THỤY ANH  

 


 

TƯỞNG NHỚ ÐỨC NGUYÊN

 

Một ánh sao rơi biệt cuộc đời,
Tiếc thương Hiền Sỹ lệ tuôn rơi.
Nghề văn khảo cứu cao non đỉnh,
Nghiệp bút sưu tầm rộng chốn nơi.
Vẹt lối mây mờ thêm tỏ rõ,
Dẫn đường trăng sáng hết chơi vơi.
Phù sinh một kiếp đành dang dở,
Về chốn vĩnh hằng được thảnh thơi.

  ÁI NHÂN (Hiệp Ninh -Tây Ninh)  

 


 

THI ÐIẾU
CỐ THI HỮU ÐỨC NGUYÊN
Nguyện cầu anh linh an lạc nơi cõi Thiêng liêng hằng sống

 

Vĩnh biệt cõi trần trở gót Tiên,
Bến mê anh dứt mọi ưu phiền.
Xem thơ tiếc nuối tình thân hữu,
Nhìn ảnh thương hoài nghĩa Ðức Nguyên.
Một túi văn chương đành khép lại,
Ngàn thu bút tích vẫn lưu truyền.
Tâm hương khẩn nguyện hồn siêu thoát,
Nhàn lạc non Bồng hưởng phước duyên.

  VÂN MAI  

 


 

AI ÐIẾU ÐỨC NGUYÊN

 

Sáu mươi sáu tuổi vội qui Tiên,
Mừng bạn Ðức Nguyên dứt não phiền.
Nhục thể táng an nơi Cực Lạc,
Chơn hồn siêu thoát Cửu Trùng Thiên.
Danh Nhân Từ Ðiển công biên soạn,
Giải Nghĩa Kinh rành nghiệp bút nghiên.
Ðáng bậc Hiền Tài người cảm mến,
Sáu mươi sáu tuổi vội qui Tiên.

  LAM SƯƠNG  

 


 

THƯƠNG NHỚ VỀ
Chú Út Của Tôi

 

Chú Út ơi! Chú đã đi rồi!
Ðâu còn chú dạy bài Thánh Kinh
Chú của cháu còn đang viết dở
Những trang kinh sách Ðạo Cao Ðài
Thương thay! tiếc thay! Bậc Hiền Tài
Nơi cõi Thế Ðạo ban tặng Chú
Riêng cháu nguyện vâng theo lời Chú
Ráng lo tu giúp đạo, giúp đời
Mấy lời Chú Út đã dạy khuyên
Cháu luôn nhớ trong lòng Chú ơi!
Nơi Cung Ngọc Chú an ngôi vị
Hãy hộ trì con cháu thế gian
Vượt qua được gian nan thử thách
Gắng lập công làm phước. Làm lành
Noi theo gương Chú hiền của tôi
Tuy chú đã xa rời dương thế
Nhưng dư âm Chú mãi còn đây.

  Kính dâng hương hồn Chú
Cháu của Chú
THANH XUÂN
Cao Lãnh
 

 


 

VẦN THƠ TƯỞNG NIỆM
Ðức Nguyên

 

Còn đây mãi mãi khối hương nguyền...
Thánh Ðịa luôn Hồng bút Ðức Nguyên.
Từ Ðiển nhớ thương trang Ðiển Cố,
Cao Ðài cam khuất bóng Cao Hiền.
Triệu lòng tôn kính lòng nhân sĩ,
Ba cõi thơm bừng cõi phúc duyên.
Sáu sáu mùa xuân đành một kiếp,
Tài danh Thế Ðạo bất hư truyền.

  SỸ BÌNH
(2005)
 

 


 

THI ÐIẾU
Lệnh Bá Ðức Nguyên

 

Biển trần lệnh Bá biệt nghìn thu,
Gót hạc đường mây ngóng mịt mù.
Mưa đổ ngàn dâu nhìn lệ đẫm,
Sương lồng dặm liễu áng trăng lu.
Ðành xa bữu quyến tình thân ái,
Nỡ bặt tri âm chén tạc thù.
Nương bóng từ bi rời khổ hải,
Qua bờ hẵn toại bước vinh du.

  HOÀNG VŨ  

 


 

PHU THÊ VĨNH BIỆT

 

Tình nghĩa phu thê vĩnh biệt thôi,
Nào hay đã phải lệ chia phôi.
Trăm năm tâm ý cùng lo Ðạo,
Một phút lâm chung mãi bỏ Ðời.
Kinh sử công trình chờ tiếp tục,
Văn chương sự nghiệp đến xa xôi.
Nêu gương tài đức xây công quả,
Rạng tiếng hiền nhân mãn nguyện rồi!

  KIM HƯƠNG Hiền Nội  

 


 

THƯƠNG CHA

 

Còn bé con không biết nghĩ suy,
Cha thường dìu dắt bước con đi.
Trưởng thành nông cạn con hờn dỗi,
Cha vẫn rộng lòng có tiếc chi.

Mất cha con thiếu hụt thâm tình,
Vọng tưởng tâm tư mãi bóng hình.
Kiếp sống trần gian như giấc mộng,
Tỉnh đừng tranh chấp tránh điêu linh.

Thương cha bền bỉ trọn đạo đời,
Sức yếu tuổi già chẳng nghỉ ngơi.
Viết sách dịch kinh làm việc thiện,
Thời gian không đợi, chí chưa vơi.

Kinh sách truyền lưu lại cháu con,
Tràn đầy tâm huyết thuở còn son.
Tiền tài danh vọng không toan tính,
Ðạo đức gia phong giữ vẹn tròn.

Con đã được cha tạo phước hồng,
Nguyện đời gìn giữ đức ân công.
Tiếp lo gia đạo theo truyền thống,
Con cháu ngày sau noi Tổ Tông.

Nấm mộ người nằm ngút khói hương,
Bùi ngùi hoa cỏ ở bên đường.
Mây trời lơ lững mà xa thẳm,
Ðạo nghĩa - luân hồi, dạ vấn vương!

  Con Gái
HƯƠNG TRANG
 

 


 

CHÂN THÀNH CẢM TẠ

 

Cảm tạ chư Huynh Tỷ niệm tình,
Viếng tang đông đủ đón đưa linh.
Ðường xa chẳng ngại trời mưa nắng,
Lộ mới không nao lối gập ghình.
Ðồng Tháp đưa em về Thánh Ðịa,
Sài Gòn tiễn bạn đến Tây Ninh.
Lễ nghi an táng thêm long trọng,
Mừng được nằm yên đất Tổ Ðình.

  Quả Phụ NGUYỄN VĂN HỒNG
Nhủ Danh PHẠM THỊ KIM HƯƠNG
Và Tang Gia Ðồng Cảm Tạ
 

 


 

LIÊN NGÂM
Tiễn Biệt Ðức Nguyên
Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng

 

Mỗi người góp một đôi câu,
Hồng Ân xin kết thành xâu chuỗi buồn.

1/.

Một đóa hoa tiên rụng nữa rồi!      Hải Sơn
Bàng hoàng tuôn chảy lệ lòng tôi.      Tử Trình
Nửa đường đứt đoạn tình mai trúc      Hàn Sinh
Muôn thuở về nương ánh đạo ngời.
Sự nghiệp văn chương đành dứt bỏ,      Văn Thiện
Cuộc đời thi phú nỡ buông trôi!
Tâm hương khấn vái cao thăng vị,      Trường Thọ
Siêu thoát hồn linh hưởng phước Trời.      Hàn Sang

2/.

Ai tín đưa về báo Ðức Nguyên,      Thuần Khiết
Qui hồi cựu vị đến non Tiên.
Dương trần những ngỡ chung trường Ðạo,      Thiện Trường
Cõi thọ nào hay tẽ bách thuyền.
Ðể nhớ văn đàn thương luyến tiếc,      Lan Chi
Ðể thương bằng hữu nhớ triền miên.
Nguyện cầu Từ Phụ ban ân huệ,      Nghĩa Minh
Phẩm vị vĩnh hằng hưởng phước duyên.

3/.

Vĩnh biệt thiên thu bậc trí tài!      Hồng Ân
Hồn về nước Nhược dứt trần ai.      Bạch Linh Chi
Viết nhiều tác phẩm công dày dạn,      Chánh Công
Nắm được cơ duyên chí miệt mài.
Tiếc nuối khi đây chưa kiến diện,      GH/ Ngọc Cội Thanh
Trễ tràng thì đó mệnh an bài.
Tuổi xuân sáu sáu duyên trần mãn,      Lạc Ðạo
Thương tiếc Ðức Nguyên giấc ngủ dài!      Bạch Nhạn

4/.

Hiền Tài quả mãn tiếng chuông ngân,      Minh Phát
Sinh tử Chí Tôn đã định phần.
Nhất kiếp tu trì sùng Ðại Ðạo,      Nguyên Anh
Bách niên phùng nhập hội Thiên Thần.
Tử qui danh để Nhân, Trung, Tín,      Ngọc Lâm Sơn
Sanh ký gương lòa Mỹ, Thiện, Chân.
Tạc dạ ân sâu sầu lắm nỗi...      Kim Cúc
Ghi tâm nghĩa cả kỉnh đôi vần.

5/.

Tin buồn ngơ ngẩn cả lòng tôi,      Văn Thiện
Mới đó Ðức Nguyên quá vãng rồi!
Mấy độ tang thương sao gắng ở?      GH/ Ngọc Cội Thanh
Bây giờ gió lặng lại về ngôi!...
Sáu mươi sáu tuổi tròn tam lập,      Khiết Dân
Ba mấy năm dư vẹn đạo đời.
Sửng sốt tin anh rời quán tục,      Thuần Khiết
Năm vần vĩnh biệt Ðức Nguyên ơi!

6/.

Bạn đã ra đi rảnh nợ đời,      Hoài Bảo Phương
Theo đò Tạo Hóa lướt trùng khơi.      Mộng Vân
Sao băng lành lạnh mờ song cửa,      Bạch Linh Chi
Chương mục dở dang hết tuổi Trời!
Ðể lại làng thơ người tiếc nuối,      Thanh Hương
Còn vương cửa Ðạo bạn bồi hồi!
Từ đây u hiển tuy xa cách,      Tử Trình
Gặp gỡ nhờ trong giấc mộng thôi!

7/.

Ðổ lệ đau buồn mất Ðức Nguyên,      Trí Huệ
Lòng tôi thương tiếc bậc tài hiền.
Hôm qua hội ngộ còn tâm sự,      Thuần Khiết
Nay lại chia lìa rẽ lối duyên!
Việc Ðạo chưa xong đành gác bút,      Hoài Tân
Nghiệp đời đã dứt trở về tiên.
Thanh danh lịch sử lưu thiên cổ,      Thiên Vân
Ðạo nghiệp nhân quần khắc vạn niên.      Quách Văn Hòa

8/.

Mừng xong sứ mạng bước du Tiên,      Huệ Phong
Sự nghiệp lưu truyền thất ức niên.
Nương phướn Từ Bi về Bạch Ngọc,      Hưng Huyền
Mang chồng phương cảo hội Ðào Nguyên.
Vẹn tròn trọng trách trình Thiên Hậu,      Thành Ðức
Ðầy đủ công lao khấu Ðiện Tiền.
Sáu sáu mùa xuân đành một kiếp,      Sỹ Bình
Chơn hồn siêu thoát Cửu Trùng Thiên.      Lam Sương

9/.

Sáu mươi sáu tuổi lánh xa trần,      Kim Cúc
Trường thế phủi rồi bỏ xác thân.
Ðạo sử lưu truyền đầy nghĩa cả,      Huệ Ðức
Văn Ðàn xướng họa vẹn tình thân.
Kim triêu sầu kiến sơn trường tại,      Nguyên Anh
Nhật mộ bi khan nhạn lạc quần.
Hành Ðạo mấy mươi năm tận tụy,      Minh Phát
Nghìn thu thượng hưởng cảnh đài vân.

10/.

Ðức Nguyên thôi đã biệt nhau rồi!      Khiết Dân
Kẻ ở người đi luống nghẹn lời.      Hàn Sinh
Ngó đến Sài Thành mây phủ kín,      Dân Huyền
Trông về Cực Lạc lệ tuôn rơi!
Sử kinh ghi chép tròn công đức,      Tử Trình
Hạnh kiểm dồi trau vẹn đạo đời.
Kẻ mất người còn muôn giọt thảm,      Văn Bảnh
Xếp lời hứa hẹn Ðức Nguyên ơi!      Dân Huyền

11/.

Vĩnh biệt cõi trần trở gót Tiên,      Vân Mai
Bến mê anh dứt mọi ưu phiền.
Màn trời u ám nhìn sao rụng,      Hoài Tân
Ngọn nến lung linh tiễn bạn hiền.
Ðạo sử dở dang nơi quán tục,      Lan Chi
Công trình đầy đủ chốn thiêng liêng.
Quên mình lập đức tô Thiên vị,      Nhật Nghiêu
Quả mãn cam đành xếp bút nghiên.

12/.

Ðạo sử dở dang định phận kỳ,      Thanh Minh
Bạn hiền mãn nhiệm phải ra đi.
Văn đàn muôn thuở danh lưu giữ,      Thiên Vân
Ðạo nghiệp nghìn thu sử chép ghi.      Quách Văn Hòa
Gắng chí lo đời gây thiện quả,
Dồi công vẹn đạo thể từ bi.
Công trình biên soạn đầy tâm huyết,      Thanh Minh
Phút chốc xa vời phải biệt ly!

13/.

Ðức Nguyên sao vội bỏ đi xa?      Huyền Nga
Tìm đến non Tiên lánh cửa nhà.
NGUYỄN bản vận trù gìn chánh giáo.      Ban Thế Ðạo
VĂN chương nền tảng điểm sơn hà,
Người đi vương vấn hồn thi khách.      Huyền Nga
Kẻ ở ngậm ngùi ngọn bút hoa,
Ðức sáng danh lưu trang sử Ðạo,      Ban Thế Ðạo
Thung dung an lạc cõi Thiên Tòa.      Huyền Nga

14/.

Ve sầu rả rích đoạn tơ loan,      Hoàng Lan
Biển ái cuộn trôi nghĩa đá vàng.
Bằng hữu khôn ngăn niềm luyến tiếc,      Thuần Khiết
Gia đình khó nén mạch sầu chan.
Mưa chiều quốc thảm cành đơn lẻ,      Hoàng Lan
Nắng quái tòng xao sắc úa tàn!
Cánh hạc đưa linh về cõi thọ,      Thuần Khiết
Phồn hoa giũ sạch ngự Thiên đàng.      Thụy Anh

15/.

Tài đức vẹn toàn nợ thế xong,      Ðan Quế
Ðường mây thư thả cánh chim hồng.
Ngậm ngùi đất khách con rơi lệ,      Trân Châu
Ảm đạm trời sương vợ nhớ chồng.
Quạnh quẽ đèn tàn chiu chích bạn,      Ðan Quế
Bơ vơ bóng lẻ hắt hiu lòng.
Ðành xa bửu quyến tình thân ái,      Hoàng Vũ
Thanh thản linh hồn nhập cõi không.      Trân Châu

16/.

Ðức Nguyên về với cõi huyền linh,      Tam Lập
Bát Nhã thuyền đưa ghé Tổ Ðình.
Ðồng Tháp đưa em qui Thánh Ðịa,      Kim Hương
Sài Gòn tiễn bạn đáo Tây Ninh.
Ðường xa chẳng ngại cơn mưa nắng,
Lộ mới không nao lối gập ghình.
Kiếp sống trần gian như giấc mộng,      Hương Trang
Tin buồn sùi sụt khóc thương anh.      Thuần Khiết

17/.

Ngậm ngùi tiễn biệt vị Hiền Tài,      An Như
Nương phướn Thượng Sanh gió lộng bay.
Sáu sáu tuổi Trời xa tục lụy,      Chánh Công
Mấy mươi năm Ðạo sống thanh bai.
Dịch kinh, viết sử phơi gan mật,      Thanh Vân
Yêu Ðạo, thương dân trổ mặt mày.
Sứ mệnh xong, danh làu nhựt nguyệt,      Chánh Công
Lập đời Thánh Thiện đức minh khai.      An Như

18/.

Kết chuỗi thơ buồn khóc Ðức Nguyên,      Văn Hòa
Âm dương phải chịu cách hai miền.      Hoài Tân
Cõi trần từng lập dầy công quả,      Ngọc Ðức
Nẻo đạo hằng tu rạng đức hiền.
Trì chí gió cuồng nhưng vững bước,      Phùng Xuân
Hiến thân ngọn đuốc há chùn nghiên?
Nghề văn khảo cứu cao non đỉnh,      Ái Nhân (Hiệp Ninh)
Tác phẫm hãy còn đượm mối duyên.      Tinh Sắc

19/.

Rời thuyền cỡi hạc đáo Tiên bang,      Ái Nhân (Úc Châu)
Mừng bạn từ đây hưởng đức nhàn.
Công nghiệp bao năm tầm giáo lý,      Thụy Anh
Chơn thần mấy khắc lánh trần gian.
Thê nhi tiếp nối đường nhân ái,      Phạm Thanh
Tổ phụ chào mừng phẩm vị sang.
Trả lại dòng đời thân cát buị,      Ái Nhân (Úc Châu)
Ðức Nguyên hiền sĩ lướt Tây phang.      Thụy Anh

20/.

Luyến tiếc Ðức Nguyên quá ngậm ngùi,      Văn Bảnh
Tin buồn xúc động giọt buồn rơi!
Trăm năm những tưởng cùng lo Ðạo,      Kim Hương
Một phút nào hay lại lánh đời.
Quảy gánh sử kinh chầu cửa Phật,      Văn Bảnh
Ôm chồng Tự Ðiển bái cung Trời.
Phù sinh một kiếp đành dang dở,
Về chốn vĩnh hằng được thảnh thơi!      Ái Nhân (Hiệp Ninh)

21/.

Vượt qua nghịch cảnh chí trung kiên,      Thân Hữu Ban Thế Ðạo
Lao nhọc bao năm đã toại nguyền.
Hạnh đức ngời trong vầng nhật nguyệt,      Ái Nhân (Úc Châu)
Chơn linh tinh tấn ngự tầng thiên.
Ðức dầy, đức hóa thi ân đức,      Thân Hữu Ban Thế Ðạo
Nguyên tánh, nguyên lai phục bổn nguyên.
Ðầy đủ hành trang về bái mạng,      Hồng Ân
Cao Ðài rạng rỡ sử xanh biên.      Kim Hường

22/.

Hồng trần đã dứt nợ trần ai,      Bạch Nhạn
Cỡi hạc về Tiên nhẹ gót hài.
Thánh giáo sưu tầm người mến chuộng,      Ðan Quế
Công trình biên soạn mực chưa phai.
Góp gom châu ngọc lưu kinh sử,      Hồng Ân
Phân tích vàng thau trước Phật đài.
Một phút nhẹ nhàng lìa thế tục,
Vượt qua tam giới kiến Như Lai.      Bạch Nhạn

23/.

Ðột ngột Ðức Nguyên đã mãn phần,      Hải Sơn
Ra đi xa cách cả người thân!
Trở về với Mẹ tìm siêu thoát,      Tử Quy
Quày lại bên Cha lánh bụi trần.
Cõi tạm trả rồi căn quả kiếp,      Hải Sơn
Thiêng liêng tiếp nối nghiệp nguồn ân.
Bao năm tu học bòn âm chất,      Phạm Thanh
Cầu nguyện chơn linh ngự đãnh Thần.      Huệ Ðức

Cuộc liên ngâm tiễn biệt Ðức Nguyên tới đây xin tạm dừng, trong khi kết hợp để biên soạn không sao tránh khỏi sai xót, kính mong Quí Ngài và Quí Vị niệm tình tha thứ và chỉ giáo cho.

Hồng Ân thành kính trọng ơn.

  Thánh Ðịa, ngày 26 tháng 6 năm Ất Dậu
(2005)
HỒNG ÂN
Cẩn Bút
 

 


 

Con nhớ cha nhiều

 

Con nhớ cha nhiều cha biết không!
Bao đêm kỷ niệm dậy trong lòng.
Bên bàn vi tính cha ngồi viết,
Trang giấy bụi mờ nỗi đợi trông.
Ðạm bạc chay trường cha khắc giữ,
Áo sờn giản dị cũng rồi xong.
Dù con đã hiểu do căn số,
Nhưng tránh làm sao khắc khoải mong!

Con nhớ cha nhiều đâu dễ quên,
Một thời khổ cực trãi lênh đênh.
Dù người ghen ghét không hờn giận,
Bị kẻ tà thâm chẳng hận đền.
Viết sách dịch kinh tròn đạo hạnh,
Tu thân tích đức đặng lâu bền.
Muôn thu khuất bóng còn hoài niệm,
Cha để đời sau ghi khắc tên.

  Các con của cha
KHAO - TRANG - BẢO - HƯNG
 

 


 

TIỄN BIỆT CHA

 

Ðêm tỉnh giấc lòng buồn vô hạn,
Cha đi rồi lẻ bạn mẹ con.
Cảnh nhà đơn chiếc héo hon,
Nhìn quanh kỷ niệm vẫn còn như in.

Xưa cha sống chân tình bác ái,
Khắp bà con nội ngoại yêu thương.
Công trình kinh sách đảm đương,
Nào hay tai biến giữa đường dở dang.

Sống có lúc bần hàn khó nhọc,
Cha ân cần chăm sóc các con.
Cuộc đời nếm trải lo toan,
Giữ tâm trong sạch, giữ tròn gia phong.

Ðây bàn ghế căn phòng làm việc,
Sách bút kia có biết chủ không?
Bao năm gắn bó đồng lòng,
Giờ nay vắng bóng có trông người về!

Nhớ những lúc cận kề nồng ấm,
Tình gia đình đằm thắm nặng sâu.
Dạy con đạo nghĩa làm dâu,
Rằng "tâm tại bổn" là câu dặn lòng.

Sức đã yếu cha không ngơi nghĩ,
Mãi lo làm, tiều tụy tấm thân.
Sợ khi ngày ấy đến ngần,
Sợ dòng tư tưởng rẽ phân giữa chừng.

Nay định mệnh đã dừng đôi ngã,
Con mất cha là cả đau thương.
Anh em cách biệt ly hương,
Mẹ khi đau yếu, đoạn trường nhắn ai.

Dù có ở nước ngoài muôn dặm,
Cũng không vì xa thẳm mà quên.
Công cha nghĩa mẹ đáp đền,
Quê hương tình cảm vững bền chẳng phai.

Ðã đến lúc chia tay mãi mãi,
Ngăn lệ rơi khỏi phải yếu lòng.
Sách kinh cha viết lập công,
Con về gìn giữ phước hồng cha xây.

Chấp tay khấn nguyện từ đây,
Cha về tiên cảnh, thoát dây nợ trần.

  Các con - dâu - rễ
Cháu nội - cháu ngoại
 

 


 

VĂN PHONG NƯỚC VIỆT
Thân tặng thi hữu Ðạo Ðức Văn Ðàn

 

Văn Ðàn rực rỡ ở trời Nam,
Mượn chút ý thơ cảm nghĩa đàm.
Ngọn bút điểm tô văn hoá Việt,
Nhơn phong tươi mát đẹp danh lam.
Duyên may thuyền huệ đưa đường Ðạo,
Tìm gặp Chí Linh nhẹ kiếp phàm.
Cố quốc xa xôi tình nhắn gởi,
Cõi lòng chơn thật khách phương nam.

  Úc quốc, ngày 10 tháng 10 năm 2005
ÁI NHÂN
 

 


 

HOÀI LANG
Thân tặng Hiền Tỷ Phạm Thị Kim Hương

 

Nghĩ cảnh ra đi bắt chạnh lòng,
Bầu linh từ ái bể nào đong.
Tháng năm chưa cạn tình tơ tóc,
Chia cách âm dương bặt chữ đồng.
Biển nhớ sầu thương sanh tử biệt,
Ngàn năm chiếc bóng mãi chờ trông.
Màu thu sương lạnh trời cô quạnh,
Cầu Hạc Trần Tiên gởi nghĩa nồng.

  Úc quốc, ngày 10 tháng 10 năm 2005
ÁI NHÂN
 

 


 

 


 

MỤC LỤC

1 Di ảnh Hiền Tài Nguyễn văn Hồng    
2 Lời đáp từ của tang quyến    
3 Cảm tạ    
4 Buổi lễ an táng thể hài    
5 Ðiếu văn phân ưu   Hiền Tài Ban Thế Ðạo
6 Ngưỡng mộ Hiền Tài Nguyễn văn Hồng   Thân Hữu Ban Thế Ðạo
7 Khóc Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng   Thân Hữu Văn Bút
8 Khóc Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng   Hiền Tài Nguyễn Công Kiết
9 Ðiếu Hiền Huynh   Nguyên Anh
10 Ðến chết vẫn còn lo nghiệp Ðạo   Hồng Ân
11 Mượn vần thơ điếu   Hữu Phan Quân
12 Hoài niệm anh linh Cố Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng   Sỉ Tải Phùng Văn Phan
13 Mến tiếc anh   Luật Sự Nguyễn Văn Thăng
14 Ðiếu văn   Giáo Hữu Ngọc Cội Thanh
15 Ðiện tín chia buồn   Cao Ðài Giáo Hải Ngoại
Chế Thuần Nhiệp
16 Ai điếu   Cơ Quan Ðiều Hành Phước Thiện Giáo Thiện Ngô Công Phát
17 Chia buồn cùng gia đình Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng   Huỳnh Anh Úc Quốc
18 Ai điếu   Ái Nhân Úc Quốc
19 Tiễn bạn về cõi Thiêng Liêng   Ái Nhân Úc Quốc
20 Mừng bạn qui hồi cựu vị   Ái Nhân Úc Quốc
21 Thành tâm kính điếu   Huệ Phong
22 Khóc Ðức Nguyên   Hoài Tân
23 Tiễn bạn vĩnh du Tiên cảnh   Thanh Minh
24 Khóc Ðức Nguyên (Thất ngôn trường thiên)   Hàn Sinh
25 Khóc bạn Ðức Nguyên   Thuần Khiết
26 Hoài niệm công đức Cố Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng   Thành Ðức
27 Quy hồi cựu vị   Thiên Vân Quách Văn Hòa
28 Thơ điếu Ðức Nguyên   Thiên Vân Quách Văn Hòa
29 Thương tiếc Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng   Hồng Ân
30 Thương tiếc Ðức Nguyên   Thiện Trường
31 Ðiếu Ðức Nguyên   Dân Huyền
32 Nhớ công đức bạn   Tử Trình
33 Thành kính phân ưu   Hải Sơn
34 Ðiếu biệt Ðức Nguyên   Hải Sơn
35 Vần thơ tưởng niệm   Hoàng Lan
36 Tình phu phụ   Hoàng Lan
37 Cảm nhận   Thanh Vân Cư Sĩ
38 Diễn văn tiển biệt Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng   Chí Ðạt
39 Bài tế Thi Sĩ Ðức Nguyên   Bùi Thị Kim Cúc
40 Bài ai điếu dượng chín Ðức Nguyên   Bùi Thị Kim Cúc
41 Vần thơ kính điếu   Ðan Quế
42 Nguyện cầu   Phạm Thanh
43 Tiễn bạn   Phạm Thanh
44 Hoài niệm Ðức Nguyên   Lạc Ðạo
45 Vô cùng thương tiếc Cố Thi Sĩ Ðức Nguyên   Trân Châu
46 Ðiếu thi khóc bạn   Trí Huệ
47 Thương tiếc Ðức Nguyên   An Như
48 Vô cùng thương tiếc Cố Thi Hữu Ðức Nguyên   Huệ Ðức
49 Thành kính phân ưu   Bạch Nhạn
50 Chia buồn cùng gia đình Thi Bá Ðức Nguyên   Trường Thọ
51 Thi điếu Ðức Nguyên   Hoài Bảo phương
52 Thơ kính điếu   Ngọc Ðức
53 Vô cùng thương tiếc chú Ðức Nguyên   Bạch Linh Chi
54 Vần thơ điếu Ðức Nguyên   Thanh Hương
55 Kính điếu Thi Huynh Ðức Nguyên   Huyền Nga
56 Ai điếu Ðức Nguyên   Tam Lập
57 Thi điếu Ðức Nguyên   Kim Hường
58 Thành kính chia buồn   Ngọc Lâm Sơn
59 Khóc Cố Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng   Lan Chi
60 Ngậm ngùi thương tiếc Ðức Nguyên   Phùng Xuân
61 Kính điếu Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng   Văn Bảnh
62 Thơ điếu   Văn Thiện
63 Thương tiếc Ðức Nguyên   Tinh Sắc
64 Khóc Ðức Nguyên   Văn Hòa
65 Vĩnh biệt Ðức Nguyên   Khiết Dân
66 Thơ điếu Ðức Nguyên   Nghĩa Minh
67 Vô cùng thương tiếc Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng   Vân Ðằng
68 Tiếc thương Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng   Hàn Sang
69 Khóc bạn Ðức Nguyên   Hưng Huyền
70 Thương tiếc Ðức Nguyên   Hưng Huyền
71 Kính điếu Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng   Nhật Nghiêu
72 Kính điếu Thi Hữu Ðức Nguyên   Mộng Vân
73 Kính điếu Hiền Sĩ Soạn Giả Ðức Nguyên   Thụy Anh
74 Tưởng nhớ Ðức Nguyên   Ái Nhân Hiệp Ninh
75 Thi điếu Cố Thi Hữu Ðức Nguyên   Vân Mai
76 Ai điếu Ðức Nguyên   Lam Sương
77 Thương nhớ về Chú Út của tôi   Thanh Xuân
78 Vẩn thơ tưởng niệm Ðức Nguyên   Sỹ Bình
79 Thi điếu Lệnh Bá Ðức Nguyên   Hoàng Vũ
80 Phu thê vĩnh biệt   Kim Hương
81 Thương cha   Hương Trang
82 Chân thành cảm tạ   Quả Phụ Nguyễn Văn Hồng
83 Thơ Liên Ngâm   Hồng Ân
  Phụ Ðính    
84 Con nhớ cha nhiều   Khao - Trang - Bảo - Hưng
85 Tiễn biệt cha   Các con - dâu rễ - các cháu
86 Văn phong nước Việt   Ái Nhân ( Úc Châu)
87 Hoài lang   Ái Nhân ( Úc Châu)

 

 

[ THƯ MỤC 3 ]

Ấn bản: 01-2014

Hoài Niệm Hiền Tài NGUYỄN VĂN HỒNG
Bút Hiệu ĐỨC NGUYÊN

DOWNLOAD
E-book-PDF

Tài liệu kính biếu.
Thánh Thất New South Wales thực hiện.
Thư từ đóng góp ý kiến. Xin liên lạc: THÁNH THẤT N.S.W.
114-118 King Georges Road  WILEY PARK NSW 2195 - AUSTRALIA